“开天古篆形模奇”这段文字出自哪里?

上一句:世间点画此最昔

“开天古篆形模奇”出自清代诗人赵翼的诗句: 《岣嵝碑歌》

下一句:难与后人较波磔

gǒu lǒu bēi gē
mǎn táng kē dǒu hé wān yán,
huò rán hóng méng luò wǒ qián。
shí zhǐ yù mén bù gǎn jìn,
zhōng yǒu shén shèng qiān wàn nián。
yī xī hūn diàn wǔ xíng gǔ,
lóng hàn yú jié líu shǔi è。
rén mìng cǎn tián yú fù xiāo,
mín jū zhēng jié niǎo cháo zhǎi。
huáng xióng jǐu zài jī fú xiào,
shèng zǐ qǐ rèn píng chéng zé。
zhāi kúi gǎn mèng cāng shǔi shǐ,
gào yǐ wǎn wěi zhǔ jīn cè。
sù xíng bái mǎ qǐ shí hán,
yù zì yín biān miào xún yì。
sùi chéng shān lěi kuà ní qiāo,
fēn xǐ jiàng dòng pì yōng gé。
tú shān fú gù zǐ qì gū,
{ jīn qióng } yuán bìng chóu qī jiàn sè。
hài zhāng fèng lìng chóng gēn zhǒng,
zhī qí jìu fú xiāo gǔ gé。
shān hé liǎng jiè cì dì qīng,
wàn gǔ kūn yú diàn rèn xí。
gōng chéng lè míng gào chǎn shì,
gǒu lǒu shān jiān zhuó zhēn shí。
wén kuò shān hǎi yuè dú jīng,
zì xié jū sòng cāng jié jī。
yáo bēi shùn jié bù kě jiàn,
shì jiān diǎn huà cǐ zùi xī。
kāi tiān gǔ zhuàn xíng mó qí,
nán yǔ hòu rén jiào bō zhé。
xiǎng jiàn mó yá zuò bò kē,
lìu dīng xià zhào huǒ guāng chì。
wǒ wén cǐ bēi jǐu shī jī,
dào rén ǒu jiàn xuán fù mí。
dù líng suǒ guān yǐ yàn běn,
féi ér shī zhēn zhú ruò xī。
chāng lí qīn dào yuán náo kū,
qiān sōu wàn suǒ wú duān ní。
cǐ kè hé shí chū mó xǐ,
shǐ wǒ chuàng dǔ liáng qiě xǐ。
dé fēi tiě shí chōng yì shǎo,
huò zhě zhū yáo mào dào zǐ。
mù wú wǎng liǎng shuāng míng tóng,
zhēn jiǎ shúi néng dìng piàn zhǐ。
wǒ zhòng shèng dé chúi huán yíng,
zhēn zhī bù chì chǐ bì yíng。
hóng huāng xìu

赵翼

  赵翼(1727年~1814年1月10日)清代文学家、史学家。字云崧,一字耘崧,号瓯北,又号裘萼,晚号三半老人,汉族,江苏阳湖(今江苏省常州市)人。乾隆二十六年进士。官至贵西兵备道。旋辞官,主讲安定书院。长于史学,考据精赅。论诗主“独创”,反摹拟。五、七言古诗中有些作品,嘲讽理学,隐寓对时政的不满之情,与袁枚、张问陶并称清代性灵派三大家。所著《廿二史札记》与王鸣盛《十七史商榷》、钱大昕《二十二史考异》合称清代三大史学名著。

Processed in 0.111908 Second , 221 querys.