“自有来巢时”这段文字出自哪里?

上一句:帝乐箫韶畅

“自有来巢时”出自唐代诗人王绩的诗句: 《古意六首》

下一句:明年阿阁上

王绩写关于中医资讯的诗句

"自有来巢时" 诗句出自唐代诗人王绩《古意六首》

幽人在何所紫岩有仙躅
月下横宝琴此外将安欲
材抽下山干徽点昆丘玉
漆抱蛟龙唇丝缠凤凰足
前弹广陵罢后以明光续
百金买一声千金传一曲
世无钟子期谁知心所属
竹生大夏溪苍苍富奇质
绿叶吟风劲翠茎犯霄密
霜霰封其柯鹓鸾食其实
宁知轩辕后更有伶伦出
刀斧俄见寻根株坐相失
裁为十二管吹作雄雌律
有用虽自伤无心复招疾
不如山上草离离保终吉
宝龟尺二寸由来宅深水
浮游五湖内宛转三江里
何不深复深轻然至溱洧
溱洧源流狭春秋不濡轨
渔人递往还网罟相萦藟
一朝失运会刳肠血流死
丰骨输庙堂鲜腴藉笾簋
弃置谁怨尤自我招此否
馀灵寄明卜复来钦所履
松生北岩下由来人径绝
布叶捎云烟插根拥岩穴
自言生得地独负凌云洁
何时畏斤斧几度经霜雪
风惊西北枝雹陨东南节
不知岁月久稍觉枝干折
藤萝上下碎枝干纵横裂
行当糜烂尽坐共灰尘灭
宁关匠石顾岂为王孙折
盛衰自有时圣贤未尝屑
寄言悠悠者无为嗟大耋
桂树何苍苍秋来花更芳
自言岁寒性不知露与霜
幽人重其德徙植临前堂
连拳八九树偃蹇二三行
枝枝自相纠叶叶还相当
去来双鸿鹄栖息两鸳鸯
荣荫诚不厚斤斧亦勿伤
赤心许君时此意那可忘
彩凤欲将归提罗出郊访
罗张大泽已凤入重云飏
朝栖昆阆木夕饮蓬壶涨
问凤那远飞贤君坐相望
凤言荷深德微禽安足尚
但使雏卵全无令矰缴放
皇臣力牧举帝乐箫韶畅
自有来巢时明年阿阁上

gǔ yì lìu shǒu
yōu rén zài hé suǒ,
zǐ yán yǒu xiān zhú。
yuè xià héng bǎo qín,
cǐ wài jiāng ān yù。
cái chōu xià shān gān,
hūi diǎn kūn qīu yù。
qī bào jiāo lóng chún,
sī chán fèng huáng zú。
qián dàn guǎng líng bà,
hòu yǐ míng guāng xù。
bǎi jīn mǎi yī shēng,
qiān jīn chuán yī qū。
shì wú zhōng zǐ qī,
shúi zhī xīn suǒ shǔ。
zhú shēng dà xià xī,
cāng cāng fù qí zhí。
lv̀ yè yín fēng jìng,
cùi jīng fàn xiāo mì。
shuāng xiàn fēng qí kē,
yuān luán shí qí shí。
níng zhī xuān yuán hòu,
gèng yǒu líng lún chū。
dāo fǔ é jiàn xún,
gēn zhū zuò xiāng shī。
cái wèi shí èr guǎn,
chūi zuò xióng cí lv̀。
yǒu yòng sūi zì shāng,
wú xīn fù zhāo jí。
bù rú shān shàng cǎo,
lí lí bǎo zhōng jí。
bǎo gūi chǐ èr cùn,
yóu lái zhái shēn shǔi。
fú yóu wǔ hú nèi,
wǎn zhuǎn sān jiāng lǐ。
hé bù shēn fù shēn,
qīng rán zhì zhēn wěi。
zhēn wěi yuán líu xiá,
chūn qīu bù rú gǔi。
yú rén dì wǎng huán,
wǎng gǔ xiāng yíng lěi。
yī zhāo shī yùn hùi,
kū cháng xiě líu sǐ。
fēng gǔ shū miào táng,
xiān yú jiè biān gǔi。
qì zhì shúi yuàn yóu,
zì wǒ zhāo cǐ fǒu。
yú líng jì míng bǔ,
fù lái qīn suǒ lv̌。
sōng shēng běi yán xià,
yóu lái rén jìng jué。
bù yè shāo yún yān,
chā gēn yǒng yán xué。
zì yán shēng dé dì,
dú fù líng yún jié。
hé shí wèi jīn fǔ,
jī dù jīng shuāng xuě。
fēng liáng xī běi zhī,
báo yǔn dōng nán jié。
bù zhī sùi yuè jǐu,
shāo jué zhī gān zhé。
téng luó shàng xià sùi,
zhī gān zòng héng liè。
xíng dāng mí làn jǐn,
zuò gòng hūi chén miè。
níng guān jiàng shí gù,
qǐ wèi wáng sūn zhé。
shèng shuāi zì yǒu shí,
shèng xián wèi cháng xiè。
jì yán yōu yōu zhě,
wú wèi jiē dà diè。
gùi shù hé cāng cāng,
qīu lái huā gèng fāng。
zì yán sùi hán xìng,
bù zhī lù yǔ shuāng。
yōu rén zhòng qí dé,
xǐ zhí lín qián táng。
lián quán bā jǐu shù,
yǎn jiǎn èr sān xíng。
zhī zhī zì xiāng jīu,
yè yè huán xiāng dāng。
qù lái shuāng hóng hú,
qī xī liǎng yuān yāng。
róng yìn chéng bù hòu,
jīn fǔ yì wù shāng。
chì xīn xǔ jūn shí,
cǐ yì nà kě wàng。
cǎi fèng yù jiāng gūi,
tí luō chū jiāo fǎng。
luō zhāng dà zé yǐ,
fèng rù zhòng yún yáng。
zhāo qī kūn lǎng mù,
xī yǐn péng hú zhǎng。
wèn fèng nà yuǎn fēi,
xián jūn zuò xiāng wàng。
fèng yán hé shēn dé,
wēi qín ān zú shàng。
dàn shǐ chú luǎn quán,
wú lìng zēng jiǎo fàng。
huáng chén lì mù jǔ,
dì lè xiāo sháo chàng。
zì yǒu lái cháo shí,
míng nián ā gé shàng。

王绩

王绩(约590~644),字无功,号东皋子,绛州龙门(今山西河津)人。隋末举孝廉,除秘书正字。不乐在朝,辞疾,复授扬州六合丞。时天下大乱,弃官还故乡。唐武德中,诏以前朝官待诏门下省。贞观初,以疾罢归河渚间,躬耕东皋,自号“东皋子”。性简傲,嗜酒,能饮五斗,自作《五斗先生传》 ,撰 《酒经》 、《酒谱》 。其诗近而不浅,质而不俗,真率疏放,有旷怀高致,直追魏晋高风。律体滥觞于六朝,而成型于隋唐之际,无功实为先声。

Processed in 0.110833 Second , 285 querys.