"鸾空箫破" 诗句出自清代诗人赵庆熹《寿楼春 自题招魂篇后》
《寿楼春 自题招魂篇后》 拼音标注
shòu lóu chūn zì tí zhāo hún piān hòu
zhāo xiāng hún gūi lái,
chèn liáng xiāo yuè lěng,
chūi luò yáo tái。
jī dù qíng hé hèn hǎi,
shǔi líu huā kāi。
qīng wù shī 、 líng bō xié,
rèn bì táo 、 chūn fēng tiān tái。
nài hè duàn shēng yáo,
luán kōng xiāo pò,
què miè jìng cháng mái。
róu cháng jié shúi ān pái。
yòu dēng hūn mèng lù,
jǐu xiè chóu huái。
duō fēn cǎi yún zōng shì,
bù xū yīn guāi。
lián bó mìng 、 kōng duō cái。
wù shǎo nián 、 piāo líng tiān yá。
jì zhú yǐng píng shēng,
lián zhī sùi qiāo shuāng yù chāi。
《寿楼春 自题招魂篇后》 作者简介
(约公元一八四O年前后在世)字秋舲,浙江仁和人。生卒年均不详,约清宣宗道光二十年前后在世。性倜傥,工诗词,家贫好读书。第道光进士。迟回二十年,选延川知县,不果往。改金华教授,亦末履任。庆熹工诗词散曲,著有《楚游草》、《蘅香馆诗稿》、《香消酒醒词》及《香消酒醒曲》,并传于世。