“岁岁雨冥晦”这段文字出自哪里?

上一句:季春旬八日

“岁岁雨冥晦”出自宋代诗人赵孟坚的诗句: 《题陈山龙祠》

下一句:龙下大如柱

"岁岁雨冥晦" 诗句出自宋代诗人赵孟坚《题陈山龙祠》

白龙生阳山龙生龙母死
於何藏斯陈其说从古始
岂伊冥邈中而亦有地利
季春旬八日岁岁雨冥晦
龙下大如柱万目俨骇视
谓龙来朝母人胡不知礼
邑人严奉供神宫联梵寺
龙君与龙母居中堂殿位
两庑香火谁分祀及四子
山腰有龙湫泓澄一掬水
水旱不涸溢甘冽冷牙齿
祷雨乞一滴阖境得沾济
昔年令君来沥酒方奠启
有物蜿蜓见举体金色被
巡沿上巾幞驯狎了无畏
令君端笏迎迎入香奁裹
诞四子如粟久矣传神异
逮置湫石边倏与电俱逝
或示梦画工画龙要珠戏
或载见蜿蜒跃戏花壶际
神灵及事怪龚碑详纪记
迎享送三辞上轧骚章丽
荔子丹蕉黄罗池未专美
余来击节诵金石歌声曳
迩年又喧传其说更谲诡
后殿方落成将以奉大士
一夕大风雨巨石暗飞坠
高高山顶来直顿殿堂内
端然一窦座不篇亦不倚
既无绳墨量谁与安位置
不知几鬼推毋乃阴兵徒
是为鬼龙力其说信有以
又云虎新过泥沙印遗趾
爬抓大木皮画画有文理
海山断不连四望惟茅苇
又无穴宅居此物从何至
有龙必有虎神驱理或尔
不然虎尊龙墓前来伏跪
想当清夜月跟踡跼妥其尾
谈玄与讯怪更仆良未已
笑呼金叵罗一把诗肠洗
数酌带微酣长啸夺双袂
径直上山巅惟如履平地
海神会我心卷浪雪花沸
中年脚尚健有志聊丰喜
下山猛捉笔挥扫不停臂
素壁两三间掀舞龙蛇势

tí chén shān lóng cí
bái lóng shēng yáng shān,
lóng shēng lóng mǔ sǐ。
yú hé cáng sī chén,
qí shuō cóng gǔ shǐ。
qǐ yī míng miǎo zhōng,
ér yì yǒu dì lì。
jì chūn xún bā rì,
sùi sùi yǔ míng hùi。
lóng xià dà rú zhù,
wàn mù yǎn hài shì。
wèi lóng lái zhāo mǔ,
rén hú bù zhī lǐ。
yì rén yán fèng gōng,
shén gōng lián fàn sì。
lóng jūn yǔ lóng mǔ,
jū zhōng táng diàn wèi。
liǎng wǔ xiāng huǒ shúi,
fēn sì jí sì zǐ。
shān yāo yǒu lóng jiǎo,
hóng chéng yī jú shǔi。
shǔi hàn bù hé yì,
gān liè lěng yá chǐ。
dǎo yǔ qǐ yī dī,
gé jìng dé zhān jì。
xī nián lìng jūn lái,
lì jǐu fāng diàn qǐ。
yǒu wù wān tíng jiàn,
jǔ tǐ jīn sè bèi。
xún yán shàng jīn fú,
xún xiá le wú wèi。
lìng jūn duān hù yíng,
yíng rù xiāng lián guǒ。
dàn sì zǐ rú sù,
jǐu yǐ chuán shén yì。
dài zhì jiǎo shí biān,
shū yǔ diàn jù shì。
huò shì mèng huà gōng,
huà lóng yào zhū xì。
huò zài jiàn wān yán,
yuè xì huā hú jì。
shén líng jí shì guài,
gōng bēi xiáng jì jì。
yíng xiǎng sòng sān cí,
shàng yà sāo zhāng lì。
lì zǐ dān jiāo huáng,
luō chí wèi zhuān měi。
yú lái jí jié sòng,
jīn shí gē shēng yè。
ěr nián yòu xuān chuán,
qí shuō gèng jué gǔi。
hòu diàn fāng luò chéng,
jiāng yǐ fèng dà shì。
yī xī dà fēng yǔ,
jù shí àn fēi zhùi。
gāo gāo shān dǐng lái,
zhí dùn diàn táng nèi。
duān rán yī dòu zuò,
bù piān yì bù yǐ。
jì wú shéng mò liàng,
shúi yǔ ān wèi zhì。
bù zhī jī gǔi tūi,
wú nǎi yīn bīng tú。
shì wèi gǔi lóng lì,
qí shuō xìn yǒu yǐ。
yòu yún hǔ xīn guò,
ní shā yìn yí zhǐ。
pá zhuā dà mù pí,
huà huà yǒu wén lǐ。
hǎi shān duàn bù lián,
sì wàng wéi máo wěi。
yòu wú xué zhái jū,
cǐ wù cóng hé zhì。
yǒu lóng bì yǒu hǔ,
shén qū lǐ huò ěr。
bù rán hǔ zūn lóng,
mù qián lái fú gùi。
xiǎng dāng qīng yè yuè,
gēn quán jú tuǒ qí wěi。
tán xuán yǔ xùn guài,
gèng pū liáng wèi yǐ。
xiào hū jīn pǒ luō,
yī bǎ shī cháng xǐ。
shù zhuó dài wēi hān,
cháng xiào duó shuāng mèi。
jìng zhí shàng shān diān,
wéi rú lv̌ píng dì。
hǎi shén hùi wǒ xīn,
juàn làng xuě huā fèi。
zhōng nián jiǎo shàng jiàn,
yǒu zhì liáo fēng xǐ。
xià shān měng zhuō bǐ,
hūi sǎo bù tíng bì。
sù bì liǎng sān jiān,
xiān wǔ lóng shé shì 。

赵孟坚

  中国南宋画家。生于庆元五年(1199),卒于景定五年(1264),一说卒于咸淳三年(1267)。字子固,号彝斋;宋宗室,为宋太祖十一世孙,汉族,海盐广陈(今嘉兴平湖广陈)人。曾任湖州掾、转运司幕、诸暨知县、提辖左帑。工诗善文,家富收藏,擅梅、兰、竹、石,尤精白描水仙;其画多用水墨,用笔劲利流畅,淡墨微染,风格秀雅,深得文人推崇。有书法墨迹《自书诗卷》,绘画《墨兰图》、《墨水仙图》、《岁寒三友图》等传世,著《彝斋文编》4卷。

Processed in 0.089615 Second , 221 querys.