"百年难得称心人" 诗句出自清代诗人赵开心《暮春吴园次招同石仲生戴沧州龚芝麓集吴船》
mù chūn wú yuán cì zhāo tóng shí zhòng shēng dài cāng zhōu gōng zhī lù jí wú chuán
bù shè fēng bō sì yǐn lún,
àn fú jīn gòng jí xián bīn。
huā fēi lán wěi zhī chūn wǎn,
xuě shàng xū méi xìn lǎo zhēn。
jī rì yù chén xīu zhì shū,
bǎi nián nán dé chēng xīn rén。
lùn jiāo jiàn jué chén xīng jǐn,
kāng kǎi bēi zhōng bù jì xún。
赵开心(?—1662),字灵伯,湖南长沙人,清初官吏。明崇祯进士,官至兵部员外郎。顺治元年,授陕西道监察御史。是岁有自称故明皇太子者,令故明贵妃袁氏及故东宫官属内监等视之,皆言不相识。开心及给事中朱徽疏请详审,下法司,自承为京师民杨玉。以开心疏言“太子若存,明朝之幸”,论死,上命免之。