"骑黄鹄" 诗句出自元代诗人赵秉文《满江红 上清宫蜡梅 永乐大典二千八百十二梅》
mǎn jiāng hóng shàng qīng gōng là méi yǒng lè dà diǎn èr qiān bā bǎi shí èr méi
jié guān xióng lóu,
xiāng zhào yìng 、 cǐ huā yōu zhào。
shúi jiě shì 、 rǔi zhū xiān zǐ,
dào jiā zhuāng shù。
là dì zǐ bāo róng zhú lèi,
tán xīn qiǎn yūn tuán jīn sù。
jiàn fēng ér 、 zhǎn chì shàng nán zhī,
fēng xiān lv̀。
luò luò bàn,
hú xīn yù。
xiāo xiāo yìng,
tán biān zhú。
jì yuè hén 、 céng shàng xiǎo lán gān qū。
shū yǔ néng shī pān dào shì,
mèng wèi hú dié huā jiān sù。
xiàng yè shēn 、 shuāng zhòng bù shèng hán,
qí huáng hú 。
赵秉文(1159~1232)金代学者、书法家。字周臣,号闲闲居士,晚年称闲闲老人。磁州滏阳(今河北磁县)人。世宗大定二十五年进士,调安塞主簿。历平定州刺史,为政宽简。累拜礼部尚书。哀宗即位,改翰林学士,同修国史。历仕五朝,自奉如寒士,未尝一日废书。能诗文,诗歌多写自然景物,又工草书,所著有《闲闲老人滏水文集》。