"绣帏孤闷" 诗句出自元代诗人赵显宏《【黄钟】刮地风 别思》
莫唱阳关且住者,怕听三叠。
雕鞍去后早来些,争忍离别?
舞台歌榭,好天良夜。
美满恩情,等闲抛撇。
鸳鸯简再摺,平安字怎写?
即渐里瘦了人也。
春日凝妆上翠楼,满目离愁。
悔教夫婿觅封侯,蹙损眉头。
园林春到,物华依旧。
并枕双歌,几时能够?
团圆日是有,相思病怎休?
都道我减了风流。
慵整云鬟懒画眉,此恨争知!
有情何怕隔年期,总是呆痴。
清明天气,女流闲戏。
斗蹴秋斗,有情无意。
杨花正乱飞,莺声不住啼,睡梦里过了寒食。
人比前春瘦几分,掩过唐裙。
思君一度一销魂,生怕黄昏。
银挑尽,绣帏孤闷。
切切悲悲,有谁亻秋问口儿里怨恨,心儿里自忖:谁教你待做夫人?
叹世 昨日街头唤小哥,早两鬓婆娑。
云间乌兔似撺梭,老了人呵。
琴堂难坐,林泉堪卧,山鸟山花,尽供吟和。
清闲怎似他,功名不恋我,因此上落落魄魄。
安乐窝中且避乖,倒大优哉。
寒梅不顾栋梁材,别样清怀。
小庵茅盖,主人常在。
缄口藏舌,坐观成败。
韩元帅阵开,楚重瞳命衰,汉高皇拆了坛台。
《【黄钟】刮地风 别思》 拼音标注
【 huáng zhōng 】 guā dì fēng bié sī
mò chàng yáng guān qiě zhù zhě,
pà tīng sān dié。
diāo ān qù hòu zǎo lái xiē,
zhēng rěn lí bié ?
wǔ tái gē xiè,
hǎo tiān liáng yè。
měi mǎn ēn qíng,
děng xián pāo piē。
yuān yāng jiǎn zài zhé,
píng ān zì zěn xiě ?
jí jiàn lǐ shòu le rén yě。
chūn rì níng zhuāng shàng cùi lóu,
mǎn mù lí chóu。
hǔi jiào fū xù mì fēng hóu,
cù sǔn méi tóu。
yuán lín chūn dào,
wù huá yī jìu。
bìng zhěn shuāng gē,
jī shí néng gòu ?
tuán yuán rì shì yǒu,
xiāng sī bìng zěn xīu ?
dū dào wǒ jiǎn le fēng líu。
yōng zhěng yún huán lǎn huà méi,
cǐ hèn zhēng zhī !
yǒu qíng hé pà gé nián qī,
zǒng shì dāi chī。
qīng míng tiān qì,
nv̌ líu xián xì。
dǒu cù qīu dǒu,
yǒu qíng wú yì。
yáng huā zhèng luàn fēi,
yīng shēng bù zhù tí,
shùi mèng lǐ guò le hán shí。
rén bǐ qián chūn shòu jī fēn,
yǎn guò táng qún。
sī jūn yī dù yī xiāo hún,
shēng pà huáng hūn。
yín tiāo jǐn,
xìu wéi gū mèn。
qiē qiē bēi bēi,
yǒu shúi rén qīu wèn kǒu ér lǐ yuàn hèn,
xīn ér lǐ zì cǔn : shúi jiào nǐ dài zuò fū rén ?
tàn shì zuó rì jiē tóu huàn xiǎo gē,
zǎo liǎng bìn pó suō。
yún jiān wū tù sì cuān suō,
lǎo le rén hē。
qín táng nán zuò,
lín quán kān wò,
shān niǎo shān huā,
jǐn gōng yín hé。
qīng xián zěn sì tā,
gōng míng bù liàn wǒ,
yīn cǐ shàng luò luò pò pò。
ān lè wō zhōng qiě bì guāi,
dǎo dà yōu zāi。
hán méi bù gù dòng liáng cái,
bié yáng qīng huái。
xiǎo ān máo gài,
zhǔ rén cháng zài。
jiān kǒu cáng shé,
zuò guān chéng bài。
hán yuán shuài zhèn kāi,
chǔ zhòng tóng mìng shuāi,
hàn gāo huáng chāi le tán tái。
《【黄钟】刮地风 别思》 作者简介