“鸳鸯于飞”这段文字出自哪里?

上一句:谁与尽言

“鸳鸯于飞”出自魏晋诗人嵇康的诗句: 《赠秀才入军》

下一句:肃肃其羽

"鸳鸯于飞" 诗句出自魏晋诗人嵇康《赠秀才入军》

鸳鸯于飞肃肃其羽
朝游高原夕宿兰渚
邕邕和鸣顾眄原侣
俛仰慷慨优游容与
鸳鸯于飞啸侣命原
朝游高原夕宿中洲
交颈振翼容与清流
咀嚼兰蕙俛仰优游
泳彼长川言息其浒
陟彼高冈言刈其楚
嗟我征迈独行踽踽
仰彼凯风涕泣如雨
泳彼长川言息其沚
陟彼高冈言刈其杞
嗟我独征靡瞻靡恃
仰彼凯风载坐载起
穆穆惠风扇彼轻尘
奕奕素波转此游鳞
伊我之劳有怀遐人
寤言永思寔钟所亲
所亲安在舍我远迈
弃此荪芷袭彼萧艾
虽曰幽深岂无颠沛
言念君子不遐有害
人生寿促天地长久
百年之期孰云其寿
思欲登仙以济不朽
缆辔踟蹰仰顾我友
我友焉之隔兹山梁
谁谓河广一苇可航
徒恨永离逝彼路长
瞻仰弗及徙倚彷徨
良马既闲丽服有晖
左揽繁弱右接忘归
风驰电逝蹑景追飞
凌厉中原顾盻生姿
携我好仇载我轻车
南凌长阜北厉清渠
仰落惊鸿俯引渊鱼
盘于游田其乐只且
凌高远盻俯仰咨嗟
怨彼幽絷室迩路遐
虽有好音谁与清歌
虽有姝颜谁与发华
仰讯高云俯托轻波
乘流远遁抱恨山阿
轻车迅迈息彼长林
春木载荣布叶垂阴
习习谷风吹我素琴
交交黄鸟顾原弄音
感悟驰情思我所钦
心之忧矣永啸长吟
浩浩洪流带我邦畿
萋萋绿林奋荣扬晖
鱼龙瀺灂山鸟羣飞
驾言出游日夕忘归
思我良朋如渴如饥
愿言不获怆矣其悲
息徒兰圃秣马华山
流磻平皋垂纶长川
目送归鸿手挥五弦
俯仰自得游心太玄
嘉彼钓叟得鱼忘筌
郢人逝矣谁与尽言

zèng xìu cái rù jūn
yuān yāng yú fēi,
sù sù qí yǔ。
zhāo yóu gāo yuán,
xī sù lán zhǔ。
yōng yōng hé míng,
gù miǎn yuán lv̌。
fǔ yǎng kāng kǎi,
yōu yóu róng yǔ。
yuān yāng yú fēi,
xiào lv̌ mìng yuán。
zhāo yóu gāo yuán,
xī sù zhōng zhōu。
jiāo jǐng zhèn yì,
róng yǔ qīng líu。
jǔ jiáo lán hùi,
fǔ yǎng yōu yóu。
yǒng bǐ cháng chuān,
yán xī qí hǔ。
zhì bǐ gāo gāng,
yán yì qí chǔ。
jiē wǒ zhēng mài,
dú xíng jǔ jǔ。
yǎng bǐ kǎi fēng,
tì qì rú yǔ。
yǒng bǐ cháng chuān,
yán xī qí zhǐ。
zhì bǐ gāo gāng,
yán yì qí qǐ。
jiē wǒ dú zhēng,
mǐ zhān mǐ shì。
yǎng bǐ kǎi fēng,
zài zuò zài qǐ。
mù mù hùi fēng,
shàn bǐ qīng chén。
yì yì sù bō,
zhuǎn cǐ yóu lín。
yī wǒ zhī láo,
yǒu huái xiá rén。
wù yán yǒng sī,
shí zhōng suǒ qīn。
suǒ qīn ān zài,
shè wǒ yuǎn mài。
qì cǐ sūn zhǐ,
xí bǐ xiāo ài。
sūi yuē yōu shēn,
qǐ wú diān pèi。
yán niàn jūn zǐ,
bù xiá yǒu hài。
rén shēng shòu cù,
tiān dì cháng jǐu。
bǎi nián zhī qī,
shú yún qí shòu。
sī yù dēng xiān,
yǐ jì bù xǐu。
làn pèi chí chú,
yǎng gù wǒ yǒu。
wǒ yǒu yān zhī,
gé zī shān liáng。
shúi wèi hé guǎng,
yī wěi kě háng。
tú hèn yǒng lí,
shì bǐ lù cháng。
zhān yǎng fú jí,
xǐ yǐ páng huáng。
liáng mǎ jì xián,
lì fú yǒu hūi。
zuǒ lǎn fán ruò,
yòu jiē wàng gūi。
fēng chí diàn shì,
niè jǐng zhūi fēi。
líng lì zhōng yuán,
gù xì shēng zī。
xié wǒ hǎo chóu,
zài wǒ qīng chē。
nán líng cháng fù,
běi lì qīng qú。
yǎng luò liáng hóng,
fǔ yǐn yuān yú。
pán yú yóu tián,
qí lè zhǐ qiě。
líng gāo yuǎn xì,
fǔ yǎng zī jiē。
yuàn bǐ yōu zhí,
shì ěr lù xiá。
sūi yǒu hǎo yīn,
shúi yǔ qīng gē。
sūi yǒu shū yán,
shúi yǔ fā huá。
yǎng xùn gāo yún,
fǔ tuō qīng bō。
chéng líu yuǎn dùn,
bào hèn shān ā。
qīng chē xùn mài,
xī bǐ cháng lín。
chūn mù zài róng,
bù yè chúi yīn。
xí xí gǔ fēng,
chūi wǒ sù qín。
jiāo jiāo huáng niǎo,
gù yuán nòng yīn。
gǎn wù chí qíng,
sī wǒ suǒ qīn。
xīn zhī yōu yǐ,
yǒng xiào cháng yín。
hào hào hóng líu,
dài wǒ bāng jī。
qī qī lv̀ lín,
fèn róng yáng hūi。
yú lóng chán zhuó,
shān niǎo qún fēi。
jià yán chū yóu,
rì xī wàng gūi。
sī wǒ liáng péng,
rú kě rú jī。
yuàn yán bù huò,
chuàng yǐ qí bēi。
xī tú lán pǔ,
mò mǎ huá shān。
líu pán píng gāo,
chúi lún cháng chuān。
mù sòng gūi hóng,
shǒu hūi wǔ xián。
fǔ yǎng zì dé,
yóu xīn tài xuán。
jiā bǐ diào sǒu,
dé yú wàng quán。
yǐng rén shì yǐ,
shúi yǔ jǐn yán。

嵇康

嵇康(224-263,一说223-262),字叔夜,汉族,三国时期魏国谯郡铚县(今安徽省宿州市西)人。著名思想家、音乐家、文学家。正始末年与阮籍等竹林名士共倡玄学新风,主张“越名教而任自然”、“审贵贱而通物情”,为“竹林七贤”的精神领袖。曾娶曹操曾孙女,官曹魏中散大夫,世称嵇中散。后因得罪钟会,为其构陷,而被司马昭处死。

Processed in 0.099546 Second , 221 querys.