"酡颜真发" 诗句出自宋代诗人赵师侠《永遇乐(为卢显文家金林檎赋)》
《永遇乐(为卢显文家金林檎赋)》 拼音标注
yǒng yù lè ( wèi lú xiǎn wén jiā jīn lín qín fù )
rì lì fēng xuān,
àn cūi chūn qù,
chūn shàng líu liàn。
xiāng tùn huā shāo,
tái qīn lǐu jìng,
mì wò qīng yīn zhǎn。
hǎi táng líng luàn,
lí huā dàn zhù,
chū tīng nào kōng yīng yàn。
yǒu qīng yíng 、 yán zī jìng tài,
huǎn bù lǎng fēng xiān yuàn。
lv̀ cóng hóng è,
fāng xiān róu mèi,
yuē lvè shì zhuāng shēn qiǎn。
xì yè lái qín,
cháng shāo xì dié,
cù cù zhī tóu jiàn。
tuó yán zhēn fā,
chūn chóu wú lì,
kùn yǐ huà píng jiāo ruǎn。
zhǐ yìng pà 、 fēng qī yǔ héng,
luò hóng wàn diǎn。
《永遇乐(为卢显文家金林檎赋)》 作者简介
赵师侠(生卒年不详)一名师使,字介之,号坦庵,太祖子燕王赵德昭七世孙,居于新淦(今江西新干)。淳熙二年(1175)进士。十五年为江华郡丞。饶宗颐《词籍考》卷四:“其跋孟元老《梦华录》云:”余侍先大父,亲承謦咳,校之此录,多有合者,今甲子一周,故老沦没,因镌木以广之。淳熙丁未(1187)十月,浚仪赵师侠介之书于坦庵。‘似师侠生于建炎元年(1127)以前。集中有重明节词,则当光宗以九月四日为重明节之世。所署最后年干为乙巳,则宁宗庆元三年(1197)也。有《坦庵长短句》一卷。