"后听芜词" 诗句出自宋代诗人赵令畤《蝶恋花(商调十二首之一)》
夫传奇者,唐元微之所述也。
以不载于本集而出于小说,或疑其非是。
今观其词,自非大手笔孰能与于此。
至今士大夫极谈幽玄,访奇述异,无不举此以为美话。
至于娼优女子,皆能调说大略。
惜乎不被之以音律,故不能播之声乐,形之管弦。
好事君子极饮肆欢之际,愿欲一听其说,或举其末而忘其本,或纪其略而不及终其篇,此吾曹之所共恨者也。
今于暇日,详观其文,略其烦亵,分之为十章。
每章之下,属之以词。
或全摭其文,或止取其意。
又别为一曲,载之传前,先叙前篇之义。
调曰商调,曲名蝶恋花。
句句言情,篇篇见意。
奉劳歌伴,先定格调,后听芜词。
丽质仙娥生月殿。
谪向人间,未免凡情乱。
宋玉墙东流美盼。
乱花深处曾相见。
密意浓欢方有便。
不奈浮名,旋遣轻分散。
最恨多才情太浅。
等闲不念离人怨。
《蝶恋花(商调十二首之一)》 拼音标注
dié liàn huā ( shāng diào shí èr shǒu zhī yī )
fū chuán qí zhě,
táng yuán wēi zhī suǒ shù yě。
yǐ bù zài yú běn jí ér chū yú xiǎo shuō,
huò yí qí fēi shì。
jīn guān qí cí,
zì fēi dà shǒu bǐ shú néng yǔ yú cǐ。
zhì jīn shì dà fū jí tán yōu xuán,
fǎng qí shù yì,
wú bù jǔ cǐ yǐ wèi měi huà。
zhì yú chāng yōu nv̌ zǐ,
jiē néng diào shuō dà lvè。
xī hū bù bèi zhī yǐ yīn lv̀,
gù bù néng bō zhī shēng lè,
xíng zhī guǎn xián。
hǎo shì jūn zǐ jí yǐn sì huān zhī jì,
yuàn yù yī tīng qí shuō,
huò jǔ qí mò ér wàng qí běn,
huò jì qí lvè ér bù jí zhōng qí piān,
cǐ wú cáo zhī suǒ gòng hèn zhě yě。
jīn yú xiá rì,
xiáng guān qí wén,
lvè qí fán xiè,
fēn zhī wèi shí zhāng。
měi zhāng zhī xià,
shǔ zhī yǐ cí。
huò quán zhí qí wén,
huò zhǐ qǔ qí yì。
yòu bié wèi yī qū,
zài zhī chuán qián,
xiān xù qián piān zhī yì。
diào yuē shāng diào,
qū míng dié liàn huā。
jù jù yán qíng,
piān piān jiàn yì。
fèng láo gē bàn,
xiān dìng gé diào,
hòu tīng wú cí。
lì zhí xiān é shēng yuè diàn。
zhé xiàng rén jiān,
wèi miǎn fán qíng luàn。
sòng yù qiáng dōng líu měi pàn。
luàn huā shēn chù céng xiāng jiàn。
mì yì nóng huān fāng yǒu biàn。
bù nài fú míng,
xuán qiǎn qīng fēn sàn。
zùi hèn duō cái qíng tài qiǎn。
děng xián bù niàn lí rén yuàn。
《蝶恋花(商调十二首之一)》 作者简介
赵令畤(1061~1134)初字景贶,苏轼为之改字德麟,自号聊复翁。太祖次子燕王德昭﹝赵德昭﹞玄孙。元祐中签书颍州公事,时苏轼为知州,荐其才于朝。后坐元祐党籍,被废十年。绍兴初,袭封安定郡王,迁宁远军承宣使。四年卒,赠开府仪同三司。著有《侯鲭录》八卷,赵万里为辑《聊复集》词一卷。