"春景春风花似雪" 诗句出自唐代诗人卢照邻《杂曲歌辞 行路难》
君不见长安城北渭桥边,枯木横槎卧古田。
昔日含红复含紫,常时留雾亦留烟。
春景春风花似雪,香车玉舆恒阗咽。
若个游人不竞攀,若个娼家不来折。
娼家宝袜蛟龙帔,公子银鞍千万骑。
黄莺一一向花娇,青鸟双双将子戏。
千尺长条百尺枝,月桂星榆相蔽亏。
珊瑚叶上鸳鸯鸟,凤皇巢里雏鹓儿。
巢倾枝折凤归去,条枯叶落任风吹。
一朝零落无人问,万古摧残君讵知。
人生贵贱无终始,倏忽须臾难久恃。
谁家能驻西山日,谁家能堰东流水。
汉家陵树满秦川,行来行去尽哀怜。
自昔公卿二千石,咸拟荣华一万年。
不见朱唇将白貌,唯闻素棘与黄泉。
金貂有时换美酒,玉麈但摇莫计钱。
寄言坐客神仙署,一生一死交情处。
苍龙阙下君不来,白鹤山前我应去。
云间海上邈难期,赤心会合在何时。
但愿尧年一百万,长作巢由也不辞。
《杂曲歌辞 行路难》 拼音标注
zá qū gē cí xíng lù nán
jūn bù jiàn cháng ān chéng běi wèi qiáo biān,
kū mù héng chá wò gǔ tián。
xī rì hán hóng fù hán zǐ,
cháng shí líu wù yì líu yān。
chūn jǐng chūn fēng huā sì xuě,
xiāng chē yù yú héng tián yān。
ruò gè yóu rén bù jìng pān,
ruò gè chāng jiā bù lái zhé。
chāng jiā bǎo wà jiāo lóng pèi,
gōng zǐ yín ān qiān wàn qí。
huáng yīng yī yī xiàng huā jiāo,
qīng niǎo shuāng shuāng jiāng zǐ xì。
qiān chǐ cháng tiáo bǎi chǐ zhī,
yuè gùi xīng yú xiāng bì yú。
shān hú yè shàng yuān yāng niǎo,
fèng huáng cháo lǐ chú yuān ér。
cháo qīng zhī zhé fèng gūi qù,
tiáo kū yè luò rèn fēng chūi。
yī zhāo líng luò wú rén wèn,
wàn gǔ cūi cán jūn jù zhī。
rén shēng gùi jiàn wú zhōng shǐ,
shū hū xū yú nán jǐu shì。
shúi jiā néng zhù xī shān rì,
shúi jiā néng yàn dōng líu shǔi。
hàn jiā líng shù mǎn qín chuān,
xíng lái xíng qù jǐn āi lián。
zì xī gōng qīng èr qiān shí,
xián nǐ róng huá yī wàn nián。
bù jiàn zhū chún jiāng bái mào,
wéi wén sù jí yǔ huáng quán。
jīn diāo yǒu shí huàn měi jǐu,
yù zhǔ dàn yáo mò jì qián。
jì yán zuò kè shén xiān shǔ,
yī shēng yī sǐ jiāo qíng chù。
cāng lóng què xià jūn bù lái,
bái hè shān qián wǒ yìng qù。
yún jiān hǎi shàng miǎo nán qī,
chì xīn hùi hé zài hé shí。
dàn yuàn yáo nián yī bǎi wàn,
cháng zuò cháo yóu yě bù cí。
《杂曲歌辞 行路难》 作者简介
卢照邻,初唐诗人。字升之,自号幽忧子,汉族,幽州范阳(治今河北省涿州市)人,其生卒年史无明载,卢照邻望族出身,曾为王府典签,又出任益州新都(今四川成都附近)尉,在文学上,他与王勃、杨炯、骆宾王以文词齐名,世称“王杨卢骆”,号为“初唐四杰”。有7卷本的《卢升之集》、明张燮辑注的《幽忧子集》存世。卢照邻尤工诗歌骈文,以歌行体为佳,不少佳句传颂不绝,如“得成比目何辞死,愿作鸳鸯不羡仙”等,更被后人誉为经典。