“例投俗眼轻”这段文字出自哪里?

上一句:后人循自售

“例投俗眼轻”出自宋代诗人张镃的诗句: 《衰疾几半月梅事已空杏花亦烂熳矣忽往一观成古诗三十韵》

下一句:嗟予亦蒙愧

shuāi jí jī bàn yuè méi shì yǐ kōng xìng huā yì làn màn yǐ hū wǎng yī guān chéng gǔ shī sān shí yùn
nián qián yuē yuán méi,
méi kāi zhǔ rén bìng。
chū yīng jǐn yī kūi,
xuán zāo fēng yǔ héng。
gūi qí chǐ làng shè,
shōu juàn gūi jǐn jìng。
zhūi pān mèng zhōng shì,
jù fù xíng xiào yǒng。
lián zhāo dé xuān qíng,
jí shì dùn chú bìng。
chí xī xìng yíng pō,
fēn fēi xiǎng fán jìng。
jīn chē shì yí chè,
yuǎn dì yǐ hūi yìng。
pī zhuāng chǐ xǔ zú,
lǐng yì qǐ fán gèng。
tíng tíng xǐ yú gù,
xiào càn ruò xiāng yíng。
rùi jǐn wéi zuò zhàng,
yì jīng mǎn kōng jìng。
chóu zhī zì xīn fǎ,
běn fěi shēng huà bǐng。
shí xū zǒng yī tǐ,
céng hé yǒu shuāi shèng。
sī yán jì qīng nián,
huò néng rě jī zhēng。
wāng chán zǔ jù shǎng,
dé jù màn kū yìng。
fēi wú liàn shèng jiāo,
cāng zú fèi yán qǐng。
fú shēng zhǐ kān lè,
shū yōng shěn tiān xìng。
néng xiāo jī jī liǎng,
hé zǎo móu jīu jìng。
dāng nián shēn yě sǒu,
ǒu ěr yìng sān pìn。
hòu rén xún zì shòu,
lì tóu sú yǎn qīng。
jiē yú yì méng kùi,
xíng yǐ guān jùn zhèng。
líng dīng mén hù zé,
gū sāi xiān shì mìng。
súi qún huà zhǐ mò,
hóng mù dàn chī

张镃

  张镃(1153—1221?)原字时可,因慕郭功甫,故易字功甫,号约斋。南宋文学家,先世吹纪(今甘肃天水)人,寓居临安(现浙江杭州),卜居南湖。出身显赫,为宋南渡名将张俊曾孙,刘光世外孙。他又是宋末著名诗词家张炎的曾祖,是张氏家族由武功转向文阶过程中的重要环节。隆兴二年(1164),为大理司直。淳熙年间直秘阁通判婺州。庆元初为司农寺主簿,迁司农寺丞。开禧三年(1207)与谋诛韩侂胄,又欲去宰相史弥远,事泄,于嘉定四年十二月被除名象州编管,卒于是年后。

Processed in 0.109555 Second , 221 querys.