"无怪天人相捍格" 诗句出自清代诗人章钟岳《忧旱一首呈怡园主人,即用主人喜雨诗韵》
天时苦旱已累月,雷不发声电匿迹。
欲凭神牒召龙神,大霈甘霖下膏泽。
谁道神龙是卧龙,千呼不出龙宫宅。
簇簇秧苗半槁枯,可怜愁蹙三农额。
三农无计相旁皇,泥首乞天助将伯。
然而天意殊茫茫,不把天机预关白。
我思昔日明社墟,连岁灾祲千里赤。
老弱沟壑壮四方,鸷鸟盘空鹰振翮。
尽胁饥民起揭竿,空劳天子虚前席。
为丛驱雀渊驱鱼,此中岂是人谋力。
方今蛮触十馀秋,干戈扰攘无宁刻。
郁为戾气伤天和,无怪天人相捍格。
一夫不获谁之辜,况乃百夫无一获。
省中昨下官书急,索粮如索逋逃客。
那管寅年与卯年,万取千焉千取百。
杞人忧天人笑痴,我为忧时愁未释。
一线之望寓生机,只此区区数晨夕。
安得力士倾天瓢,须臾平地水深尺。
纳税输征裕饷源,长官始负保民责。
有朝霖雨破空来,扶犁我亦甘从役。
《忧旱一首呈怡园主人,即用主人喜雨诗韵》 拼音标注
yōu hàn yī shǒu chéng yí yuán zhǔ rén,jí yòng zhǔ rén xǐ yǔ shī yùn
tiān shí kǔ hàn yǐ lèi yuè,
léi bù fā shēng diàn nì jī。
yù píng shén dié zhào lóng shén,
dà pèi gān lín xià gāo zé。
shúi dào shén lóng shì wò lóng,
qiān hū bù chū lóng gōng zhái。
cù cù yāng miáo bàn gǎo kū,
kě lián chóu cù sān nóng é。
sān nóng wú jì xiāng páng huáng,
ní shǒu qǐ tiān zhù jiāng bó。
rán ér tiān yì shū máng máng,
bù bǎ tiān jī yù guān bái。
wǒ sī xī rì míng shè xū,
lián sùi zāi jīn qiān lǐ chì。
lǎo ruò gōu hè zhuàng sì fāng,
zhì niǎo pán kōng yīng zhèn hé。
jǐn xié jī mín qǐ jiē gān,
kōng láo tiān zǐ xū qián xí。
wèi cóng qū què yuān qū yú,
cǐ zhōng qǐ shì rén móu lì。
fāng jīn mán hóng shí yú qīu,
gān gē rǎo ràng wú níng kè。
yù wèi lì qì shāng tiān hé,
wú guài tiān rén xiāng hàn gé。
yī fū bù huò shúi zhī gū,
kuàng nǎi bǎi fū wú yī huò。
shěng zhōng zuó xià guān shū jí,
suǒ liáng rú suǒ bū táo kè。
nà guǎn yín nián yǔ mǎo nián,
wàn qǔ qiān yān qiān qǔ bǎi。
qǐ rén yōu tiān rén xiào chī,
wǒ wèi yōu shí chóu wèi shì。
yī xiàn zhī wàng yù shēng jī,
zhǐ cǐ qū qū shù chén xī。
ān dé lì shì qīng tiān piáo,
xū yú píng dì shǔi shēn chǐ。
nà shùi shū zhēng yù xiǎng yuán,
cháng guān shǐ fù bǎo mín zé。
yǒu zhāo lín yǔ pò kōng lái,
fú lí wǒ yì gān cóng yì。
《忧旱一首呈怡园主人,即用主人喜雨诗韵》 作者简介