" 乾称父" 诗句出自宋代诗人北宋·张载《西铭》
乾称父,坤称母;予兹藐焉,乃混然中处。
故天地之塞,吾其体;天地之帅,吾其性。
民,吾同胞;物,吾与也。
大君者,吾父母宗子;其大臣,宗子之家相也。
尊高年,所以长其长;慈孤弱,所以幼其幼;圣,其合德;贤,其秀也。
凡天下疲癃、残疾、惸独、鳏寡,皆吾兄弟之颠连而无告者也。
于时保之,子之翼也;乐且不忧,纯乎孝者也。
违曰悖德,害仁曰贼,济恶者不才,其践形,惟肖者也。
知化则善述其事,穷神则善继其志。
不愧屋漏为无忝,存心养性为匪懈。
恶旨酒,崇伯子之顾养;育英才,颍封人之锡类。
不弛劳而厎豫,舜其功也;无所逃而待烹,申生其恭也。
体其受而归全者,参乎!
勇于从而顺令者,伯奇也。
富贵福泽,将厚吾之生也;贫贱忧戚,庸玉汝于成也。
存,吾顺事;没,吾宁也。
《西铭》 拼音标注
xī míng
gān chēng fù,
kūn chēng mǔ ; yú zī miǎo yān,
nǎi hùn rán zhōng chù。
gù tiān dì zhī sāi,
wú qí tǐ ; tiān dì zhī shuài,
wú qí xìng。
mín,
wú tóng bāo ; wù,
wú yǔ yě。
dà jūn zhě,
wú fù mǔ zōng zǐ ; qí dà chén,
zōng zǐ zhī jiā xiāng yě。
zūn gāo nián,
suǒ yǐ cháng qí cháng ; cí gū ruò,
suǒ yǐ yòu qí yòu ; shèng,
qí hé dé ; xián,
qí xìu yě。
fán tiān xià pí lóng 、 cán jí 、 qióng dú 、 yín guǎ,
jiē wú xiōng dì zhī diān lián ér wú gào zhě yě。
yú shí bǎo zhī,
zǐ zhī yì yě ; lè qiě bù yōu,
chún hū xiào zhě yě。
wéi yuē bèi dé,
hài rén yuē zéi,
jì è zhě bù cái,
qí jiàn xíng,
wéi xiào zhě yě。
zhī huà zé shàn shù qí shì,
qióng shén zé shàn jì qí zhì。
bù kùi wū lòu wèi wú tiǎn,
cún xīn yǎng xìng wèi fěi xiè。
è zhǐ jǐu,
chóng bó zǐ zhī gù yǎng ; yù yīng cái,
yǐng fēng rén zhī xí lèi。
bù chí láo ér zhǐ yù,
shùn qí gōng yě ; wú suǒ táo ér dài pēng,
shēn shēng qí gōng yě。
tǐ qí shòu ér gūi quán zhě,
cān hū !
yǒng yú cóng ér shùn lìng zhě,
bó qí yě。
fù gùi fú zé,
jiāng hòu wú zhī shēng yě ; pín jiàn yōu qī,
yōng yù rǔ yú chéng yě。
cún,
wú shùn shì ; méi,
wú níng yě。