"倘画当年醉步兵" 诗句出自明代诗人张元凯《醉道士歌题弇山园藏卷》
列真之宇太微宫,碧桃千树吹春风。
相逢尽是餐霞客,翩跹长揖壶中公。
壶中跳入杳无际,金台银阙非人世。
玉液涓涓汇作池,黄流泯泯倾如注。
式歌有酒旨且多,三三两两朱颜酡。
漫笑真人能服炼,谁知老子亦婆娑。
髣髴步虚行复止,曲肱聊隐乌皮几。
背痒欲倩麻姑搔,觉来失却王乔履。
牛饮鲸呼总易醺,牵裳濡首乱纷纷。
拍浮倒蹋琼科案,酩酊那开蕊级文。
土木形骸恒伫立,手持玉笛吹不得。
平头奴子力不禁,扶携踉蹡将安适。
浪游五岳穷三山,联袂尽是桃花颜。
绛河迢递谁相待,上元夫人名阿环。
会时不问胡麻饭,解酲五斗何足算。
牵出青牛欲倒骑,黄冠欹斜白发乱。
此中玄妙识者谁,仙药元从曲蘖遗。
披图展卷心自醉,颓然此辈真吾师。
主人谓若幸无负,我且斟若以大斗。
倘画当年醉步兵,江东张翰应居首。
《醉道士歌题弇山园藏卷》 拼音标注
zùi dào shì gē tí yǎn shān yuán cáng juàn
liè zhēn zhī yǔ tài wēi gōng,
bì táo qiān shù chūi chūn fēng。
xiāng féng jǐn shì cān xiá kè,
piān xiān cháng yī hú zhōng gōng。
hú zhōng tiào rù yǎo wú jì,
jīn tái yín què fēi rén shì。
yù yè juān juān hùi zuò chí,
huáng líu mǐn mǐn qīng rú zhù。
shì gē yǒu jǐu zhǐ qiě duō,
sān sān liǎng liǎng zhū yán tuó。
màn xiào zhēn rén néng fú liàn,
shúi zhī lǎo zǐ yì pó suō。
fǎng fú bù xū xíng fù zhǐ,
qū gōng liáo yǐn wū pí jī。
bèi yǎng yù qiàn má gū sāo,
jué lái shī què wáng qiáo lv̌。
níu yǐn jīng hū zǒng yì xūn,
qiān cháng rú shǒu luàn fēn fēn。
pāi fú dǎo tà qióng kē àn,
míng dǐng nà kāi rǔi jí wén。
tǔ mù xíng hái héng zhù lì,
shǒu chí yù dí chūi bù dé。
píng tóu nú zǐ lì bù jìn,
fú xié láng qiāng jiāng ān shì。
làng yóu wǔ yuè qióng sān shān,
lián mèi jǐn shì táo huā yán。
jiàng hé tiáo dì shúi xiāng dài,
shàng yuán fū rén míng ā huán。
hùi shí bù wèn hú má fàn,
jiě chéng wǔ dǒu hé zú suàn。
qiān chū qīng níu yù dǎo qí,
huáng guān yī xié bái fā luàn。
cǐ zhōng xuán miào shì zhě shúi,
xiān yào yuán cóng qū niè yí。
pī tú zhǎn juàn xīn zì zùi,
túi rán cǐ bèi zhēn wú shī。
zhǔ rén wèi ruò xìng wú fù,
wǒ qiě zhēn ruò yǐ dà dǒu。
tǎng huà dāng nián zùi bù bīng,
jiāng dōng zhāng hàn yìng jū shǒu。
《醉道士歌题弇山园藏卷》 作者简介