“仁寿有躬滋乐土”这段文字出自哪里?

上一句:坐燕鸿濛游太古

“仁寿有躬滋乐土”出自明代诗人张宇初的诗句: 《好静轩歌奉教赋》

下一句:曷誇泛海觅佺期

"仁寿有躬滋乐土" 诗句出自明代诗人张宇初《好静轩歌奉教赋》

hǎo jìng xuān gē fèng jiào fù
tài shǐ hùn kāi pì,
xuán huáng fū pàn chū。
rén wén zhào sān jí,
gān gài bāo kūn yú。
yǔ zhòu xún huán miǎo wú jiān,
wàn yǒu chūi xī zhōu yíng xū。
zhì rén diào yuán shì hào jié,
qǐ zhǐ qū qū le shēng miè。
jìng gēn yú dòng dòng fù jìng,
hù yùn yīn yáng fù chē chè。
xián wáng fù jī wàn juàn shū,
hàn xiàn cái yōu dú xīu jié。
sù tàn hǎo jìng dào zhī jī,
qīng jìng zhèng mín mín nǎi yuè。
gāo xuān bù gùi shì fēn huá,
mín é wèi zhàng fēn yáo huā。
yǎn chí fán píng fǔ qīn guó,
zhōng xiào chéng míng wéi dì jiā。
zhí zhōng zhī miào jiē jìng lì,
shùn yǔ xiāng chuán yóu jiàn jí。
shèng xián què shì rén yì tú,
zhàn chè xū míng qǐ chén jì。
dào cún biān zhì qiān wàn cí,
fāng cùn liàn zhī wú bié qí。
bīng hú qīu yuè jiǎo zhōng yè,
wò wā lv̀ ěr tíng bēn chí。
bì shǔi wèi jiàn,
líng tái shì jū,
huáng yú kuò xiàng,
yù yè líu sū。
tiān gēn lái wǎng zì zhòu yè,
chì shǔi xiàng wǎng fú xuán zhū。
zuò yàn hóng méng yóu tài gǔ,
rén shòu yǒu gōng zī lè tǔ。
hé kuā fàn hǎi mì quán qī,
xī nóng zhì zhì liáng tán zhǔ。
fǔ kùi wēi chén lín yě chóu,
lèi méng chén juàn bèi hóng xīu。
gǎn cí wú lòu wèi xuān zhù,
tiǎn qiè yí zōng zūn nèi xīu。
cāng yá qū jiàn wò qīu shǔi,
gǔ niǎo yán quán dì yíng ěr。
jì rán zhēn zǎi zhǔ yī yuán,
fēng yè yún luó lǎo yān yǔ。
yǎng huái tíng què wǔ yún qī,
luán hú xiáng cān xiá pèi jī。
dú cán pān fù miǎo hé jí,
rùi suàn rì zhān tiān yǔ qí。
lún zhāng fēi zhùi qióng lín qū,
dòng lì tiān shū huán gǒng sù。
qí yīng lì zǎo làn qún fāng,
mèng rào jūn tiān yè guāng zhú。
yú guāng xuǎn yào dòng jǐu āi,
jì mò yōu zhì dùn ěr xīn yán kāi。
yuàn chí xuán tái cùi xìu qiān wàn zhàng,
yī xǐ xǐu fǔ zhī fán cái。
yè shì xuān jū tú shǐ cè,
lìu hé níng xū zhòu shēng bái。
dào zhī shū,
dì zhī zé,
hào mò xuán jī qǐ yuān mò。
kūn péng shén huà gūi háo máng,
yán zhí zhēn táo liáo yī xī。
zuò lái náng kuò míng xìng hùi yī yuán,
qiān gǔ huáng tú guāng jiǎn cè。

张宇初

张宇初(1359 -1410),为明代正一派天师,历代天师中最博学者之一。有道门硕儒之称。字子旋(音XUAN,别字)别号耆山 。其是四十二代天师张正常长子,于明洪武十年(公元1377)嗣教,为第四十三代天师。明洪武十三年(公元1380) 敕受“正一嗣教道合无为阐祖光范大真人”,总领天下道教事。二月,特召入朝,勉励修节以格神明,诰封其母包氏为清虚冲素妙善玄君,命建斋设醮于(南京)紫金山和神乐观。庚午年(1390)入觐,降敕重建大上清宫。

Processed in 0.092280 Second , 221 querys.