"孟嘉独蹇馀空迹" 诗句出自明代诗人张宇初《题宋复古溪山积雪图歌》
《题宋复古溪山积雪图歌》 拼音标注
tí sòng fù gǔ xī shān jī xuě tú gē
kōng shān jī xuě dòng qiān chǐ,
tài bái cuó qiān jù jīn xī。
mò tú yóu nǐ wǎng chuān zhuāng,
jià zhòng nán jīn shì zhēn xī。
yuán ān gāo wò guàn shēn jiōng,
mèng jiā dú jiǎn yú kōng jī。
gūi zhuō níng wàng chì bì lú,
yōu shàn gòng yàn yún yán xī。
huāng tíng luò mù zhèng níng hán,
jiàn dào bīng líu shù qiáo bī。
cháo wū lǎo jū gù yīn yá,
pò dòng fēi quán sǎ yín bì。
wǒ yì cāng làng bǎ diào tú,
kuàng nì gān kūn wēi yī xī。
yí qíng hào sù yù shúi móu,
jìng lǐ chūn yáng wéi nèi yì。
pī tú hún jué dí xiān āi,
jì dài hé fáng huàn kōng bì。
zhǐ jīn háo mò xiè shuāi chí,
shī qíng màn zhú bīng sī dī。
《题宋复古溪山积雪图歌》 作者简介
张宇初(1359 -1410),为明代正一派天师,历代天师中最博学者之一。有道门硕儒之称。字子旋(音XUAN,别字)别号耆山 。其是四十二代天师张正常长子,于明洪武十年(公元1377)嗣教,为第四十三代天师。明洪武十三年(公元1380) 敕受“正一嗣教道合无为阐祖光范大真人”,总领天下道教事。二月,特召入朝,勉励修节以格神明,诰封其母包氏为清虚冲素妙善玄君,命建斋设醮于(南京)紫金山和神乐观。庚午年(1390)入觐,降敕重建大上清宫。