dōng pō shū cài jūn mó mèng zhōng jué jù èr fàng yíng jì jué jù sān yú bó shēng tí sì jué yú hòu zhēn jī cáng yì xīng wáng zǐ míng jiā yào yú cì yùn fán jǐu shǒu qí sì
chāi tóu xīn lv̀ lì zhī hóng,
nà yǔ jiāng táo sè wèi tóng。
wén dào duān míng xīn jìn pǔ,
yī shí diàn gé qǐ xūn fēng。
张雨(1283~1350)元代诗文家,号句曲外史,道名嗣真,道号贞居子曾从虞集受学,博学多闻,善谈名理。诗文、诗文、书法、绘画,清新流丽,有晋、唐遗意。年二十弃家为道士,居茅山,尝从开元宫王真人入京,欲官之,不就。