"轰雷喷雪片时息" 诗句出自明代诗人张萱《乞拙歌》
年年乞巧传今夕,不知此巧从何乞。
香灯午夜对银河,儿女中庭罗粉席。
三三五五拜深深,一拜一乞殊慇勤。
为问天孙巧多少,能否年年赠别人。
吁嗟天孙良亦苦,一岁佳期才一度。
巧似天孙果足誇,便应夜夜逢河鼓。
人言巧亦难移天,始知此巧不值钱。
灵妃之巧已如此,人间百巧徒纷然。
举头细与天孙说,你巧胡为太奇绝。
七襄难就误佳期,弄巧方知反成拙。
相逢日少别日多,隔岁相思可奈何。
今宵更洒相思泪,鹊桥一雨嗟滂沱。
请换香灯嘱儿女,前来且听园公语。
尔年未及三尺长,乞得巧来何用处。
古今巧拙无输赢,有时巧败拙偏成。
诗咏巢居鸠与鹊,问巢终日谁经营。
天生我拙亦不偶,拙手拙心仍拙口。
巧人遇巧斗难休,赢得拙人长不斗。
巧若斗拙巧便痴,涛声虽怒石不移。
轰雷喷雪片时息,中流一石长崔巍。
我今乞拙不乞巧,年来颇识拙之效。
天孙有意怜拙人,一拙须教赢到老。
《乞拙歌》 拼音标注
qǐ zhuó gē
nián nián qǐ qiǎo chuán jīn xī,
bù zhī cǐ qiǎo cóng hé qǐ。
xiāng dēng wǔ yè dùi yín hé,
ér nv̌ zhōng tíng luō fěn xí。
sān sān wǔ wǔ bài shēn shēn,
yī bài yī qǐ shū yīn qín。
wèi wèn tiān sūn qiǎo duō shǎo,
néng fǒu nián nián zèng bié rén。
xū jiē tiān sūn liáng yì kǔ,
yī sùi jiā qī cái yī dù。
qiǎo sì tiān sūn guǒ zú kuā,
biàn yìng yè yè féng hé gǔ。
rén yán qiǎo yì nán yí tiān,
shǐ zhī cǐ qiǎo bù zhí qián。
líng fēi zhī qiǎo yǐ rú cǐ,
rén jiān bǎi qiǎo tú fēn rán。
jǔ tóu xì yǔ tiān sūn shuō,
nǐ qiǎo hú wèi tài qí jué。
qī xiāng nán jìu wù jiā qī,
nòng qiǎo fāng zhī fǎn chéng zhuó。
xiāng féng rì shǎo bié rì duō,
gé sùi xiāng sī kě nài hé。
jīn xiāo gèng sǎ xiāng sī lèi,
què qiáo yī yǔ jiē pāng tuó。
qǐng huàn xiāng dēng zhǔ ér nv̌,
qián lái qiě tīng yuán gōng yǔ。
ěr nián wèi jí sān chǐ cháng,
qǐ dé qiǎo lái hé yòng chù。
gǔ jīn qiǎo zhuó wú shū yíng,
yǒu shí qiǎo bài zhuó piān chéng。
shī yǒng cháo jū jīu yǔ què,
wèn cháo zhōng rì shúi jīng yíng。
tiān shēng wǒ zhuó yì bù ǒu,
zhuó shǒu zhuó xīn réng zhuó kǒu。
qiǎo rén yù qiǎo dǒu nán xīu,
yíng dé zhuó rén cháng bù dǒu。
qiǎo ruò dǒu zhuó qiǎo biàn chī,
tāo shēng sūi nù shí bù yí。
hōng léi pēn xuě piàn shí xī,
zhōng líu yī shí cháng cūi wēi。
wǒ jīn qǐ zhuó bù qǐ qiǎo,
nián lái pǒ shì zhuó zhī xiào。
tiān sūn yǒu yì lián zhuó rén,
yī zhuó xū jiào yíng dào lǎo。
《乞拙歌》 作者简介