diǎn jiàng chún yú zǐ hòu cóng xī ān huán shǔ,qiǎn shǐ yíng zhī,yòng yú shāng qīng yùn xiān jì
wàng duàn cháng ān,
jì chéng yìng dào bāo chéng lù。
yǔ shēng cūi mù,
yún zhàn wú chuán dù。
niǎo dào pán kōng,
tiān yě nán chéng bù。
jīn rú xǔ,
gèng wén rén yǔ,
zhǎng le xī qiáo shǔi。
张祥龄(1853—1903),字子苾,四川汉州(今德阳广汉市)人。以拔贡身份选送成都尊经书院,即有诗名。后侨居江苏,与吴中名士结词社,又以词名。曾任陕西怀远知县。今从川大图书馆得《子苾词抄》,知其词多半为和作(包括和古人),又喜与人联句,习气如此。诗则取前后蜀诸咏,盖尊经书院月课也。