"孤独" 诗句出自明代诗人张玮《双双燕 秋日过横山堂》
《双双燕 秋日过横山堂》 拼音标注
shuāng shuāng yàn qīu rì guò héng shān táng
pī péng tàn yǐn,
dào yōu cǎo xī tóu,
bì yīn shān qū。
zhú yùn sōng zī,
mèi què yín móu shī fù。
shì chù cùi fēng chéng cù,
gèng xīn qīu 、 yǔ liáng rú mù。
shēn lín wǎn zhuǎn fāng qín,
qiǎn jiàn chēng cóng shù yù。
gū dú,
jiǎn biān yú mù。
yǒu rèn pèi fāng lán,
gōng cān mào jú。
téng chuáng xián qì,
mèng rù huá xū yìng lè。
hǎo shì yuè míng lián zhóu,
qià yī zhěn 、 qīng hān shùi zú。
xiǎo xiǎo huā tóng dī bào,
wǎ dǐng pēng chá gāng shú。
《双双燕 秋日过横山堂》 作者简介
明常州府武进人,字席之。少孤贫,取糠秕自给,不轻受人一饭。为同里薛敷教所知。讲学东林书院,师孙慎行。其学以慎独研几为宗。万历四十七年进士。授户部主事,出为广东提学佥事。粤俗奢丽,供张远胜他省,玮悉不受。以大吏建魏忠贤生祠,即日引去。崇祯帝即位,复出,累迁左副都御史。不久病卒。有《如此斋诗》。