"钟室沈冤帝亦悟" 诗句出自清代诗人张廷寿《淮阴侯二首 其一》
《淮阴侯二首 其一》 拼音标注
huái yīn hóu èr shǒu qí yī
shì jiān hèn shì níng yǒu cǐ,
hán hóu nǎi bù rú yōng chǐ。
yōng chǐ wú gōng yóu dé hóu,
hán hóu gōng chéng jìng zhū sǐ。
qǐng jiǎ wáng zhì quán qí wèi,
hàn shù wēi wàng chén xīn fēi。
yǒu xié chì dì dà nù liáng niè zú,
xūn yè yù gāo sǐ yù sù。
bù tīng kuǎi chè zhēng lóng xīng,
kěn zhù chén xī xiào dī hóng。
yíng luán yún mèng gān chéng qín,
chén zùi dāng zhū yì kě shú。
wèi yāng luō zhī duàn shēn shǒu,
gōng gǒu gōng rén tóng yī kū。
rén wèi tài gōng yī kuài ròu,
fēn wǒ bēi gēng dì xīn dú。
gāo niǎo jì jǐn gōng bù cáng,
zhī yī gōng chén yí chì zú。
wǒ dú qíu xián zhào 、 měng shì gē,
shǐ zhī shā xìn liáng yóu hòu yì duō。
zhōng shì shěn yuān dì yì wù,
pìn jī sī chén nài ěr hé。
xū jiē hàn tiān zǐ,
wèi zhì rú wèi hǔ。
xū jiē hàn zhāo yáng,
zhì lóng rú zhì yáng。
bá lóng zhuǎ yá qù lóng jiǎo,
qíu hé hǎi yuè zhū hán wáng。
hán néng xīng hàn bì fù hàn,
bù ěr chǎn lù hé yóu qiáng。
jūn bù jiàn qī jī rén zhì zhào wáng sǐ,
wàn chéng mò bǎo qiè yǔ zǐ,
hé kuàng wáng sūn yī guó shì。
《淮阴侯二首 其一》 作者简介
原名紫文,字少槎,号曼生,又号曼仙,元灏子,同治丙寅岁贡。著有独学庵诗草。少槎姑丈为月槎先生令子。悔余老人宅相才高学博,弱冠知名,有诗书画三绝之称,惟恃才傲物不谐于俗。惜中年以前诗作,散佚殆尽,友人陈季鸣竭力搜罗,得若干首为一集,并从燕侨斋偶存稿中得序一篇,冠之于首以待梓云。