"风尘塞四野" 诗句出自明代诗人张时彻《北征杂咏三首 其一》
《北征杂咏三首 其一》 拼音标注
běi zhēng zá yǒng sān shǒu qí yī
kè qǐn bù néng mèi,
jìu lv̀ zá xīn sī。
shēn dàn jī chū míng,
hū tóng lǐ cháng yī。
chū rì zhào shū yǒu,
cāng huáng lín lù qí。
fēng chén sāi sì yě,
chē mǎ ruò yún chí。
qù zhě wèi yún xī,
lái zhě fù rú sī。
dǐng dǐng bǎi nián nèi,
xíng shén kōng ěr pí。
gù bǐ péng hāo shì,
dàn mù yǎn jīng fēi。
zhēng lí yǐ wèi shí,
biān má yǐ wèi yī。
bù zhī yǒu zhāo shì,
qǐ fù biàn xióng cí。
fāng ěr fēi suǒ xiàn,
wǎng luō ān dé shī。
《北征杂咏三首 其一》 作者简介
(1500—1577)浙江鄞县人,字维静,一字九一,号东沙。受业于族子张邦奇,治程朱学。嘉靖二年进士。历官福建、云南、山东、湖广、四川,所至有政绩,终官南京兵部尚书。五十三岁罢官里居。寄情文酒而不忘用世之志。有《明文范》、《善行录》、《救急良方》、《芝园定集》。