hú zhàng guǎng zhòng yǔ fàn bó chóng zì yuè shì lái tóng dēng jué dǐng jǔ jǐu jí tán dé wén bǐ rì jiǎng lùn zhī lè
jǐu qì zhū lín sì,
gāo xuān zì yuǎn lái。
xié péng shàng qiáo yuè,
zài jǐu dào qióng tái。
lùn dào yín xīn lè,
yín shī xiào yǎn kāi。
yáo guān sōng bǎi shù,
fēng yùn yǒu yú āi。
张栻(1133年9月15日——1180年3月22日)字敬夫,后避讳改字钦夫,又字乐斋,号南轩,学者称南轩先生,谥曰宣,后世又称张宣公。南宋汉州绵竹(今四川绵竹市)人,右相张浚之子。南宋初期学者、教育家。南宋理宗淳祐初年(1241年)从祀孔庙,后与李宽、韩愈、李士真、周敦颐、朱熹、黄干同祀石鼓书院七贤祠,世称石鼓七贤。