"香永味自真" 诗句出自宋代诗人张栻《寒食前三日野步乌龙山中石上往往多新芽手撷盈匊酌玉泉煮之芳甘特甚有怀伯承兄赋此以寄》
hán shí qián sān rì yě bù wū lóng shān zhōng shí shàng wǎng wǎng duō xīn yá shǒu xié yíng jú zhuó yù quán zhǔ zhī fāng gān tè shén yǒu huái bó chéng xiōng fù cǐ yǐ jì
pī yún dé xīn yú,
zhǔ quán tīng sōng fēng。
xiāng yǒng wèi zì zhēn,
bù yǔ yú pǐn tóng。
yōu rán bó mò líu,
gūi lái yǐn shū zhōng。
niàn xī xiāng bīn yóu,
nián nián xié fāng cóng。
chí rì zhào gāo líng,
xīn léi liáng zhí lóng。
luò wèi kuài xiān chuò,
gǔ fù xīn cè gōng。
yè dēng zǐ yún chuāng,
xiāng shēng biān jiǎn zhōng。
shúi yǔ gòng cǐ lè,
chòu wèi yǒu lín wēng。
qiè lái qī lǐ chéng,
rì yuè zhuǎn fēi péng。
shān chuān qǐ bù hǎo,
yú yōu rì chōng chōng。
zhuó cǐ chà zì wèi,
sī jūn fù wú qióng。
张栻(1133年9月15日——1180年3月22日)字敬夫,后避讳改字钦夫,又字乐斋,号南轩,学者称南轩先生,谥曰宣,后世又称张宣公。南宋汉州绵竹(今四川绵竹市)人,右相张浚之子。南宋初期学者、教育家。南宋理宗淳祐初年(1241年)从祀孔庙,后与李宽、韩愈、李士真、周敦颐、朱熹、黄干同祀石鼓书院七贤祠,世称石鼓七贤。