“人前面看好”这段文字出自哪里?

上一句:引的人魄散魂消

“人前面看好”出自元代诗人张鸣善的诗句: 《【中吕】普天乐_咏世洛阳花》

下一句:樽席上出色

"人前面看好" 诗句出自元代诗人张鸣善《【中吕】普天乐_咏世洛阳花》

咏世洛阳花,梁国月
好花须买皓月须赊
花倚栏干看烂漫开月曾把酒问团圆夜
月有盈亏花有开谢想人生最苦离别
花谢了三春近也月缺了中秋到也,人去了何日来也?
赠妓口儿甜,庞儿俏
性格儿稳重身子苗条
多情杨柳腰春暖桃花萼
见人便厌的拜忽的羞吸的笑引的人魄散魂消
人前面看好樽席上出色手掌里擎着
遇美海棠娇,梨花嫩
春妆成美脸玉捻就精神
柳眉颦翡弯香脸腻胭脂晕
款步香尘双鸳印立东风一朵巫云
奄的转身吸的便晒森的销魂
雨才收花初谢
茶温凤髓香冷鸡舌
半帘杨柳风一枕梨花月
几度凝眸登台榭望长安不见些些
知他是醒也醉也贫也富也有也无也
既待舍之藏何用沽诸价?
清闲活计
冷淡生涯
采灵芝西海边看黄菊东篱下
乐乐陶陶无牵挂三般到处里堪夸
或是向东篱看花或是在东门种瓜或是去东里为家
愁怀雨儿飘,风儿扬
风吹回好梦雨滴损柔肠
风萧萧悟叶中雨点点芭蕉上
风而相留添悲怆雨和风卷起凄凉
风雨儿怎当?
雨风儿定当
风雨儿难当
嘲西席讲诗书,习功课
爷娘行孝顺兄弟行谦和
为臣要尽忠与朋友休言过
养性终朝端然坐免教人笑俺风魔
先生道学生琢磨学生道先生絮聒馆东道不识字由他

【 zhōng lv̌ 】 pǔ tiān lè _ yǒng shì luò yáng huā
yǒng shì luò yáng huā,
liáng guó yuè。
hǎo huā xū mǎi,
hào yuè xū shē。
huā yǐ lán gān kàn làn màn kāi,
yuè céng bǎ jǐu wèn tuán yuán yè。
yuè yǒu yíng yú,
huā yǒu kāi xiè,
xiǎng rén shēng zùi kǔ lí bié。
huā xiè le sān chūn jìn yě,
yuè quē le zhōng qīu dào yě,
rén qù le hé rì lái yě ?
zèng jì kǒu ér tián,
páng ér qiào。
xìng gé ér wěn zhòng,
shēn zǐ miáo tiáo。
duō qíng yáng lǐu yāo,
chūn nuǎn táo huā è。
jiàn rén biàn yàn de bài hū de xīu xī de xiào,
yǐn de rén pò sàn hún xiāo。
rén qián miàn kàn hǎo,
zūn xí shàng chū sè,
shǒu zhǎng lǐ qíng zháo。
yù měi hǎi táng jiāo,
lí huā nèn。
chūn zhuāng chéng měi liǎn,
yù niǎn jìu jīng shén。
lǐu méi pín fěi wān,
xiāng liǎn nì yān zhī yūn。
kuǎn bù xiāng chén shuāng yuān yìn,
lì dōng fēng yī duǒ wū yún。
yǎn de zhuǎn shēn,
xī de biàn shài,
sēn de xiāo hún。
yǔ cái shōu,
huā chū xiè。
chá wēn fèng sǔi,
xiāng lěng jī shé。
bàn lián yáng lǐu fēng,
yī zhěn lí huā yuè。
jī dù níng móu dēng tái xiè,
wàng cháng ān bù jiàn xiē xiē。
zhī tā shì xǐng yě zùi yě,
pín yě fù yě,
yǒu yě wú yě。
jì dài shè zhī cáng,
hé yòng gū zhū jià ?
qīng xián huó jì,
lěng dàn shēng yá。
cǎi líng zhī xī hǎi biān,
kàn huáng jú dōng lí xià。
lè lè táo táo wú qiān guà,
sān bān dào chù lǐ kān kuā。
huò shì xiàng dōng lí kàn huā,
huò shì zài dōng mén zhǒng guā,
huò shì qù dōng lǐ wèi jiā。
chóu huái yǔ ér piāo,
fēng ér yáng。
fēng chūi húi hǎo mèng,
yǔ dī sǔn róu cháng。
fēng xiāo xiāo wù yè zhōng,
yǔ diǎn diǎn bā jiāo shàng。
fēng ér xiāng líu tiān bēi chuàng,
yǔ hé fēng juàn qǐ qī liáng。
fēng yǔ ér zěn dāng ?
yǔ fēng ér dìng dāng,
fēng yǔ ér nán dāng。
cháo xī xí jiǎng shī shū,
xí gōng kè。
yé niáng xíng xiào shùn,
xiōng dì xíng qiān hé。
wèi chén yào jǐn zhōng,
yǔ péng yǒu xīu yán guò。
yǎng xìng zhōng zhāo duān rán zuò,
miǎn jiào rén xiào ǎn fēng mó。
xiān shēng dào xué shēng zhuó mó,
xué shēng dào xiān shēng xù guā,
guǎn dōng dào bù shì zì yóu tā。

张鸣善

  张鸣善 元代散曲家。名择,号顽老子。原籍平阳(今属山西),家在湖南,流寓扬州。官至淮东道宣慰司令史。填词度曲词藻丰赡,常以诙谐语讽人。张鸣善身处元末丧乱之际,深感现实的动乱与污浊,因此多有刺时之作。

Processed in 0.516822 Second , 199 querys.