“嘉瑞麟游薮”这段文字出自哪里?

上一句:作睹罄英翘

“嘉瑞麟游薮”出自明代诗人张孟兼的诗句: 《郊禋庆成分得霄字四十韵》

下一句:雍喈凤叶箫

"嘉瑞麟游薮" 诗句出自明代诗人张孟兼《郊禋庆成分得霄字四十韵》

jiāo yīn qìng chéng fēn dé xiāo zì sì shí yùn
hòu dé mián chāng lì,
tiān xīn yì shèng zhāo。
biān chén chū dí dàng,
yún hàn yǐ guāng zhāo。
xuē jiàn gōng yóu liè,
lái wáng huà yù yáo。
jīn líng kuā dì xiǎn,
yù zhú xiàn shí diào。
gān lù zhū xiáng jí,
jiā hé liǎng qí yāo。
shēng zhōng chóu hào dì,
yīn jiàn pèi shén yáo。
wǔ rěn míng yīn sù,
qiān guān rù lǐ ráo。
sùi jiāng chán chì fèn,
dǒu zhèng zhǐ xuán xiāo。
dà bào yí yìng chì,
cháng yíng yì gèng shào。
zé gōng shēn shì mìng,
xuān shì bǐng zhāng tiáo。
fǎ gǔ jī rén jiào,
jīn chē tài pū yào。
zhù róng qū sì sào,
tài yǐ yǐn zhāo yáo。
chù chù jīng cháng jiàn,
qí qí yú pèi piāo。
sān yú zūn mù lù,
bā lù zhòng huá liáo。
pí hǔ yáng xuán gài,
shén xiān pěng yù diāo。
qīng biāo chuán jǐng bì,
zǐ mò zhān chōng tiáo。
ěr nǎi dēng tán lv̌,
yīn zhī cài diàn chāo。
gǔn yī pī rì yuè,
pí biàn yìng xīng sháo。
xiāng hé qún gōng ruò,
luán dāo zhòng qǐ liáo。
gùi chéng chéng chóng lì,
shàng zhí jiàn táo páo。
gūi bì bīn fēn diàn,
zūn léi zá tà biāo。
dà xī chéng shǔ jì,
guǎng lè bèi yún sháo。
gū zhú qióng shēng lì,
kōng sāng jǐn sè liáo。
jǐu chéng kàn wǔ dí,
lìu biàn tīng xuán xiāo。
zhù yǐ jiāng míng xìn,
wū huán gào tú biāo。
wén zhēn qíng bìng zhì,
yí guǒ wù jù liáo。
shèng lv̀ yóu jì shè,
chén xīn zǒng bù tiāo。
xūn hāo shén zì lǐn,
xì xiàng zhǐ mǐ liào。
liè zǔ xián zhēng kàn,
qún shén biàn yuè yáo。
dé xīn mí zǐ fǔ,
rén xiǎng chè dān xiāo。
tiān jì zhāi míng jiǎ,
rén yīn sòng zhù xiāo。
bǎi chāng gē rì cǎi,
wàn shòu dǎo sōng qiáo。
jǐng fú ráng ráng jiàng,
shén xīu dié dié jiào。
xiáng guāng níng niǎn gǔ,
xié qì ǎi luán biāo。
shùn bèi yóu bàng bó,
qīng níng gèng xuè liáo。
zūn qīn huái xiě qì,
zuò dǔ qìng yīng qiáo。
jiā rùi lín yóu sǒu,
yōng jiē fèng yè xiāo。
jǐu wéi jīng yì sāi,
zhòng yì yǎ shēng zhāo。
yǔn yǐ sān líng dā,
yōu zāi bǎi lì xiāo。
yú chén tāo xiāng lǐ,
xié yǐn jì gēng yáo。

张孟兼

浙江浦江人,名丁,以字行。洪武初征为国子监学录,与修《元史》。书成,授国子学录,历礼部主事、太常司丞。刘基尝告太祖,孟兼文章,仅次于宋濂及基。出为山西按察司佥事,惩治奸猾,令相牵引,每事辄株连数十人,吏民皆畏。擢山东按察司副使,布政使吴印系僧人还俗,孟兼轻侮之。印告太祖,太祖怒而杀之。有《白石山房逸稿》。

Processed in 0.098342 Second , 221 querys.