"蜡梅晚辈辄争长" 诗句出自宋代诗人张扩《蜡梅近辈或谓药中一种不结子非梅类戏作数语为解嘲云》
là méi jìn bèi huò wèi yào zhōng yī zhǒng bù jié zǐ fēi méi lèi xì zuò shù yǔ wèi jiě cháo yún
méi huā gū gāo shǎo bèi xíng,
là méi wǎn bèi zhé zhēng cháng。
sù zhuāng luò é qǐ bù hǎo,
qiǎn huáng fú shā gèng guān yáng。
tán xīn bàn yíng hán rì tǔ,
àn xiāng zuò dài chū yuè shàng。
chūn fēng bù shì kǔ jìn xī,
wèi bàn kāi huā dà rú zhǎng。
jūn bù jiàn táo lǐ kāi huā dào jié guǒ,
xuē gěng zuàn hé zhōng qí huò。
là méi zhān là rú huàn chéng,
qú yào diào gēng shēn hòu míng。
[约公元一一二二年前后在世]字彦实,一字子微,德兴人。生卒年均不详,约宋徽宗宣和中前后在世。工诗,词采清丽。崇宁中(公元一一o四年左右)进士。授国子监簿,迁博士,调处州工曹,召为秘书省校书郎,寻充馆职。南渡后,历中书舍人。为著作郎时,秦桧赏其诗,迁擢左史,再迁而掌外制。所交如曾糙、朱翌、吕本中辈,皆一代大家。扩著有东窗集四十卷,诗十卷,《宋史艺文志》传於世。