luō fū mèi xì tí chén jiā líng tián cí tú tuò běn sān shǒu qí yī
xiě lái huá hù shēng xiāo yǐng,
bù huà yún láng。
què huà yún niáng。
bì jìng jiāo róu yì duàn cháng。
ruò cóng shǔi hùi yuán zhōng jiàn,
tuán shàn gōng zhuāng。
tán bǎn xīn qiāng。
yě hé méi huā bǎi shǒu cháng。
张景祁(1827-?) 清末文学家。浙江钱塘(今杭州)人。原名左钺,字蘩甫,号韵梅(一作蕴梅),又号新蘅主人。同治十三年(公元一八七四年)进士。曾任福安、连江等地知县。晚年渡海去台湾,宦游淡水、基隆等地。工诗词。历经世变,多感伤之音,作品贴近时代,有许多叙事咏史之作。有《新蘅词》、《蘩圃集》、《研雅堂诗、文、骈体文》等。