"遂乃肆谣诼" 诗句出自清代诗人张吉安《二陆草堂怀古 其二》
《二陆草堂怀古 其二》 拼音标注
èr lù cǎo táng huái gǔ qí èr
èr lù yōu liè fēn,
shì lóng jiào dūn dǔ。
dōng wú jǔ xián liáng,
yú shí nián shí lìu。
rù luò zhèng piān piān,
èr jùn zhāng huá mù。
chū bǔ jùn yí lìng,
píng xīn duàn yí yù。
gān qǐng jù huáng mén,
cí zhí qì yuè yuè。
wáng bì yè tán jīng,
shén gǔi yì qīn fú。
lú zhì gōng zèn rén,
sùi nǎi sì yáo zhuó。
zào wù qǐ bù rén,
yī lì zāo tú dú。
sān shì jiāng bù xiáng,
xī líng zhū yì kù。
tiān dào běn shén míng,
bào fù rú zhuǎn gǔ。
《二陆草堂怀古 其二》 作者简介
张吉安,字迪民,号莳塘,吴县人。乾隆丁酉举人,官余杭知县。有《大涤山房诗录》。诗话:迪民生有夙根,熟诵内典。恒言世人沉溺于名利之场,皆因我相存于心耳。又述莲池大师之言曰:“世人官兴浓则去官时难过,生趣浓则去世时难过。”尝以放下二字铭左右。诗多警世语。