“鹤听华亭谷”这段文字出自哪里?

上一句:鲙斸吴淞江

“鹤听华亭谷”出自清代诗人张吉安的诗句: 《二陆草堂怀古 其一》

下一句:婉娈昆山姿

èr lù cǎo táng huái gǔ qí yī
wǎn luán kūn shān zī,
jùn wěi chǎn qí lù。
fǎng gǔ wǔ róng chéng,
kùi yān tàn èr lù。
jiāng xiāng mén huá yú,
wén zhāng shì tūi fú。
chì wū xiāo bà yè,
tiān yì fù bāng zú。
《 biàn wáng lùn 》 sān piān,
shí zì xuàn jīng pú。
xiāng xié shì àn zhāo,
jī lv̌ zuò dū dū。
ēn gǎn chéng dū wáng,
lí huò hé nǎi kù。
shì huàn yī xūn xīn,
fèi fǔ jǐn chéng sú。
màn jiāng qiān lǐ chún,
bǐ nǐ dào yáng lào。
bù jiàn zhāng jì yīng,
mìng jià qīu fēng sù。
kuài zhǔ wú sōng jiāng,
hè tīng huá tíng gǔ。

张吉安

张吉安,字迪民,号莳塘,吴县人。乾隆丁酉举人,官余杭知县。有《大涤山房诗录》。诗话:迪民生有夙根,熟诵内典。恒言世人沉溺于名利之场,皆因我相存于心耳。又述莲池大师之言曰:“世人官兴浓则去官时难过,生趣浓则去世时难过。”尝以放下二字铭左右。诗多警世语。

Processed in 0.082607 Second , 183 querys.