"寂寞委黄土" 诗句出自清代诗人张惠言《摸鱼儿 过天香楼,忆同崔格卿旧游,感而赋此》
mō yú ér guò tiān xiāng lóu,yì tóng cūi gé qīng jìu yóu,gǎn ér fù cǐ
zhèn sān nián 、 kàn huā yī dù,
rén shēng jī húi zhāo mù。
huān qíng róng yì chóu zhōng guò,
piān shì chóu rén jì qǔ。
huā shēn chù,
shì wǎng rì 、 fēn hóng piē cùi céng yóu lù。
jìu shí ōu lù。
ruò wèn wǒ qī liáng,
jǐu tú yī sàn,
jì mò wěi huáng tǔ。
bǎi nián shì,
xīu shuō zhòng lái fēi gù,
dāng shí gǎn kǎi hé xǔ !
zūn qián wàn bǐng xīn zhuāng yǒng,
míng rì luàn hóng wú shù。
tiān yě wù,
zěn bù xǔ 、 qīng qīu yī lì wēi fēng yǔ。
wèn huā wú yǔ。
dàn yǐ jǐn wēi lán,
xié yáng mò mò,
dú zì xià lóu qù。
张惠言(1761~1802)清代词人、散文家。原名一鸣,字皋文,一作皋闻,号茗柯,武进(今江苏常州)人。嘉庆四年进士,官编修。少为词赋,深于易学,与惠栋、焦循一同被后世称为“乾嘉易学三大家”。又尝辑《词选》,为常州词派之开山,著有《茗柯文集》。