máo shān féng gù rén jù qū dào zhōng sòng yǒu àn cǐ xià yuán yǒu diàn
shān xià hán lín píng chǔ。
shān wài yún fān yān zhǔ。
bù yǐn rú hé,
wú shēng rú mèng,
bìn máo rú xǔ。
néng xiāo jī dù xiāng féng,
zhē mò ér jīn gūi qù。
zhuàng shì huáng jīn,
xī rén huáng hè,
měi rén huáng tǔ 。
张雨(1283~1350)元代诗文家,号句曲外史,道名嗣真,道号贞居子曾从虞集受学,博学多闻,善谈名理。诗文、诗文、书法、绘画,清新流丽,有晋、唐遗意。年二十弃家为道士,居茅山,尝从开元宫王真人入京,欲官之,不就。