zhōng yuán dēng hǎi guāng sì lóu xiě wàng tóng zhāng hóng zhāi wāng xī hào chén jiāng gāo wàn xún chū fēn fù dé bā gēng
shǔ tùi liáng chū zhì,
dēng lóu kè sī qīng。
yú lián qiáo wài mì,
dào lǒng sì qián píng。
yún qǐ lián cháo sè,
fēng guò dài qìng shēng。
fó xiāng chūi bù duàn,
xié rì shè gū chéng。
查礼(1716—1783)原名为礼,又名学礼,字恂叔,号俭堂,一号榕巢,又号铁桥,顺天宛平人,清朝大臣。少劬学。乾隆元年,应博学鸿词科,报罢。入赀授户部主事,拣发广西,补庆远同知。举卓异,上命督抚举堪任知府者。巡抚定长、李锡秦先后以礼荐。十八年,擢太平知府,母忧去。服阕,补四川宁远。