"衰柳拂斜阳楼观" 诗句出自元代诗人曾瑞《【双调】蝶恋花_闺怨夜月楼》
闺怨夜月楼头横玉管,雾帐云屏,常恨春霄短。
别后身属新恨管,泥金翠袖啼痕满。
【乔牌儿】旧衣服陡恁宽,好茶饭减多半。
添盐添醋人撺断,刚捱了少半碗。
【神曲缠】似这般,我怎谩,招处女邻姬相玩。
云堆髻盘,钗横凤冠,这憔悴除他来缓。
我怎观,樵爨。
残荷飐荒凉池畔,衰柳拂斜阳楼观。
秋草比人情一般,妆点就闲愁一段。
【幺】闷如何,倒断,音尘杳归期难算。
断久恋花衢妓馆,想难忘娇艳浓欢。
恨题班姬素纨,笔书乏蒙氏毫端。
鸾肠断,翠槃,恨无个地缝钻。
一会没乱,一会心酸,都撮来眉上攒。
无甚病痯,钏松冰腕,腹中愁堆垛满。
【离亭带歇指煞】顿不开眉上连环贯,续不上腹内柔肠断。
凄惶业债,风流婿魂梦中少团圆。
淹渐病昼夜家厮缠缴,相思鬼行坐里常陪伴。
暮寒生灯渐昏,微雨歇云初判。
添愁衅端,风引漏声来,月移花影去,物感愁心乱。
强解开闷套头,硬剁断愁羁绊,先擗掠凄凉两般。
怀抱的枕儿温,香熏的被儿暖。
《【双调】蝶恋花_闺怨夜月楼》 拼音标注
【 shuāng diào 】 dié liàn huā _ gūi yuàn yè yuè lóu
gūi yuàn yè yuè lóu tóu héng yù guǎn,
wù zhàng yún píng,
cháng hèn chūn xiāo duǎn。
bié hòu shēn shǔ xīn hèn guǎn,
ní jīn cùi xìu tí hén mǎn。
【 qiáo pái ér 】 jìu yī fú dǒu rèn kuān,
hǎo chá fàn jiǎn duō bàn。
tiān yán tiān cù rén cuān duàn,
gāng ái le shǎo bàn wǎn。
【 shén qū chán 】 sì zhè bān,
wǒ zěn mán,
zhāo chù nv̌ lín jī xiāng wán。
yún dūi jì pán,
chāi héng fèng guān,
zhè qiáo cùi chú tā lái huǎn。
wǒ zěn guān,
qiáo cuàn。
cán hé zhǎn huāng liáng chí pàn,
shuāi lǐu fú xié yáng lóu guān。
qīu cǎo bǐ rén qíng yī bān,
zhuāng diǎn jìu xián chóu yī duàn。
【 yāo 】 mèn rú hé,
dǎo duàn,
yīn chén yǎo gūi qī nán suàn。
duàn jǐu liàn huā qú jì guǎn,
xiǎng nán wàng jiāo yàn nóng huān。
hèn tí bān jī sù wán,
bǐ shū fá méng shì háo duān。
luán cháng duàn,
cùi pán,
hèn wú gè dì féng zuàn。
yī hùi méi luàn,
yī hùi xīn suān,
dū cuō lái méi shàng zǎn。
wú shén bìng guǎn,
chuàn sōng bīng wàn,
fù zhōng chóu dūi duǒ mǎn。
【 lí tíng dài xiē zhǐ shā 】 dùn bù kāi méi shàng lián huán guàn,
xù bù shàng fù nèi róu cháng duàn。
qī huáng yè zhài,
fēng líu xù hún mèng zhōng shǎo tuán yuán。
yān jiàn bìng zhòu yè jiā sī chán jiǎo,
xiāng sī gǔi xíng zuò lǐ cháng péi bàn。
mù hán shēng dēng jiàn hūn,
wēi yǔ xiē yún chū pàn。
tiān chóu xìn duān,
fēng yǐn lòu shēng lái,
yuè yí huā yǐng qù,
wù gǎn chóu xīn luàn。
qiáng jiě kāi mèn tào tóu,
yìng duò duàn chóu jī bàn,
xiān pì lvè qī liáng liǎng bān。
huái bào de zhěn ér wēn,
xiāng xūn de bèi ér nuǎn。
《【双调】蝶恋花_闺怨夜月楼》 作者简介
曾瑞(生卒年不详), 元代散曲作家。字瑞卿,自号褐夫。大兴(今北京市大兴区)人。因喜江浙人才风物而移家南方。《录鬼簿》记他“临终之日,诣门吊者以千数”,可知他当时已有盛名。由于志不屈物,不解趋附奉承,所以终身不仕,优游市井,赖江淮一带熟人馈赠为生。善绘画,能作隐语小曲,散曲集有《诗酒馀音》行于当世,今佚。