“玉簪难接”这段文字出自哪里?

上一句:瑶琴怎续

“玉簪难接”出自元代诗人曾瑞的诗句: 《【黄钟】醉花阴_元宵忆旧冻》

下一句:【出队子】想当初时梅

"玉簪难接" 诗句出自元代诗人曾瑞《【黄钟】醉花阴_元宵忆旧冻》

元宵忆旧冻雪才消腊梅谢,却早击碎泥牛应梅柳眼吐些些
时序相催斗把鳌山结
【喜迁莺】畅豪奢听鼓吹喧天那欢悦
好教我心如刀切泪珠儿揾不迭哭的似痴呆
自从别后这满腹相思何处说
流痛血瑶琴怎续玉簪难接
【出队子】想当初时梅那浓欢怎弃舍
新愁装满太平车旧恨常堆几万叠若负德辜恩天地折
【神仗儿】这些时情诗倦写和音书断绝
斜月笼明残灯半灭
恨檐马玎当怨塞鸿凄切
猛然间想起多娇那愁闷怎拦截
【挂金索】业缘心肠那烦恼何时彻
对景伤情怎捱如年夜
灯火阑珊似万朵金莲谢
车马□阗赛一火鸳鸯社
【随尾】见他人两口儿家携着手看灯夜教俺怎生不感叹伤嗟
尚想俺去年的那人何处也
怀离行色匆匆易伤感,陡恁般香消玉减无暇理金簪
云鬓髧鬖比是情凄惨
避不得这羞惭准备遮藏手半掩
【喜迁莺】想才郎丰鉴貌堂堂阔论高谈
那堪
并不愚滥一见了春愁独自搅常好是忒大胆
怕不你心心儿里待贪又则怕意意儿里相搀
【出队子】想人生时暂在绣房中把岁月耽
描不成映花梢孔雀翠相搀剪不出扑柳絮胡蝶粉乱糁刺不就啄谷穗鹌鹑嘴细嗛
【刮地风】则被这几对儿家毛团迤逗俺马儿送的人地北天地
待私奔至死心无憾我则见四野巉巉不听的众口喃喃
明滴溜参儿相搀剔团圞月儿初淡
柳色浓桃花谢红稀绿暗
想才郎常好是做得严跳出这虎窟龙潭
【四门子】要相逢怕甚牙儿占彡敢我紧妆着一半憨
过关津怕的是人虚站又道我恰离家初二三
胆儿又虚色儿又惨百忙里蹿行马儿不住叫喊
脚儿又疾口儿又喃我见他头低眼目斩
【古水仙子】将将将紫丝韁紧兜揽是是是春纤长勒不住碧玉衔
飕飕飕摔风过长亭出出出方行过短站
见见见三家店忽的向南淹淹淹映香尘晓日红含
我我我软兀剌绣鞍身半探看看看曲弯弯两叶蛾眉淡瘦怯怯六幅翠裙搀
【寨儿令】尴九咸尴九咸做的来所事忒严
想当初才貌两相堪一个是娇仕女一个俊儿男他自把那婚姻勘
【神仗儿】袄庙锁足乞塔的对岩蓝桥上忽剌剌的水淹将一对小小夫妻送的来他羞我惨
娇娇媚媚甜甜也那绀绀半路里被人坑陷我我我则落的眼儿馋
【尾声】一担相思自摇撼我和你两家担由自难担将一个担不起担儿却怎生分付俺

【 huáng zhōng 】 zùi huā yīn _ yuán xiāo yì jìu dòng
yuán xiāo yì jìu dòng xuě cái xiāo là méi xiè,
què zǎo jí sùi ní níu yìng méi,
lǐu yǎn tǔ xiē xiē。
shí xù xiāng cūi,
dǒu bǎ áo shān jié。
【 xǐ qiān yīng 】 chàng háo shē,
tīng gǔ chūi xuān tiān nà huān yuè。
hǎo jiào wǒ xīn rú dāo qiē,
lèi zhū ér wèn bù dié,
kū de sì chī dāi。
zì cóng bié hòu,
zhè mǎn fù xiāng sī hé chù shuō。
líu tòng xiě,
yáo qín zěn xù,
yù zān nán jiē。
【 chū dùi zǐ 】 xiǎng dāng chū shí méi,
nà nóng huān zěn qì shè。
xīn chóu zhuāng mǎn tài píng chē,
jìu hèn cháng dūi jī wàn dié,
ruò fù dé gū ēn tiān dì zhé。
【 shén zhàng ér 】 zhè xiē shí qíng shī juàn xiě,
hé yīn shū duàn jué。
xié yuè lóng míng,
cán dēng bàn miè。
hèn yán mǎ dīng dāng,
yuàn sāi hóng qī qiē。
měng rán jiān xiǎng qǐ duō jiāo,
nà chóu mèn,
zěn lán jié。
【 guà jīn suǒ 】 yè yuán xīn cháng,
nà fán nǎo hé shí chè。
dùi jǐng shāng qíng,
zěn ái rú nián yè。
dēng huǒ lán shān,
sì wàn duǒ jīn lián xiè。
chē mǎ □ tián,
sài yī huǒ yuān yāng shè。
【 súi wěi 】 jiàn tā rén liǎng kǒu ér jiā xié zháo shǒu kàn dēng yè,
jiào ǎn zěn shēng bù gǎn tàn shāng jiē。
shàng xiǎng ǎn qù nián de nà rén hé chù yě。
huái lí xíng sè cōng cōng yì shāng gǎn,
dǒu rèn bān xiāng xiāo yù jiǎn,
wú xiá lǐ jīn zān。
yún bìn dàn sān,
bǐ shì qíng qī cǎn。
bì bù dé zhè xīu cán,
zhǔn bèi zhē cáng shǒu bàn yǎn。
【 xǐ qiān yīng 】 xiǎng cái láng fēng jiàn,
mào táng táng kuò lùn gāo tán。
nà kān。
bìng bù yú làn,
yī jiàn le chūn chóu dú zì jiǎo,
cháng hǎo shì tè dà dǎn。
pà bù nǐ xīn xīn ér lǐ dài tān,
yòu zé pà yì yì ér lǐ xiāng chān。
【 chū dùi zǐ 】 xiǎng rén shēng shí zàn,
zài xìu fáng zhōng bǎ sùi yuè dān。
miáo bù chéng yìng huā shāo kǒng què cùi xiāng chān,
jiǎn bù chū pū lǐu xù hú dié fěn luàn sān,
cì bù jìu zhuó gǔ sùi ān chún zǔi xì xián。
【 guā dì fēng 】 zé bèi zhè jī dùi ér jiā máo tuán yǐ dòu ǎn,
mǎ ér sòng de rén dì běi tiān dì。
dài sī bēn zhì sǐ xīn wú hàn,
wǒ zé jiàn sì yě chán chán,
bù tīng de zhòng kǒu nán nán。
míng dī līu cān ér xiāng chān,
tī tuán luán yuè ér chū dàn。
lǐu sè nóng,
táo huā xiè,
hóng xī lv̀ àn。
xiǎng cái láng cháng hǎo shì zuò dé yán,
tiào chū zhè hǔ kū lóng tán。
【 sì mén zǐ 】 yào xiāng féng pà shén yá ér zhān shān,
yā,
gǎn wǒ jǐn zhuāng zháo yī bàn hān。
guò guān jīn pà de shì rén xū zhàn,
yòu dào wǒ qià lí jiā chū èr sān。
dǎn ér yòu xū,
sè ér yòu cǎn,
bǎi máng lǐ cuān xíng mǎ ér bù zhù jiào hǎn。
jiǎo ér yòu jí,
kǒu ér yòu nán,
wǒ jiàn tā tóu dī yǎn mù zhǎn。
【 gǔ shǔi xiān zǐ 】 jiāng jiāng jiāng zǐ sī jiāng jǐn dōu lǎn,
shì shì shì chūn xiān cháng lè bù zhù bì yù xián。
sōu sōu sōu shuāi fēng guò cháng tíng,
chū chū chū fāng xíng guò duǎn zhàn。
jiàn jiàn jiàn sān jiā diàn hū de xiàng nán,
yān yān yān yìng xiāng chén xiǎo rì hóng hán。
wǒ wǒ wǒ ruǎn wù là xìu ān shēn bàn tàn,
kàn kàn kàn qū wān wān liǎng yè é méi dàn,
shòu qiè qiè lìu fú cùi qún chān。
【 zhài ér lìng 】 gān jǐu xián,
gān jǐu xián,
zuò de lái suǒ shì tè yán。
xiǎng dāng chū cái mào liǎng xiāng kān,
yī gè shì jiāo shì nv̌,
yī gè jùn ér nán,
tā zì bǎ nà hūn yīn kān。
【 shén zhàng ér 】 ǎo miào suǒ zú qǐ tǎ de dùi yán,
lán qiáo shàng hū là là de shǔi yān,
jiāng yī dùi xiǎo xiǎo fū qī sòng de lái tā xīu wǒ cǎn。
jiāo jiāo mèi mèi,
tián tián yě nà gàn gàn,
bàn lù lǐ bèi rén kēng xiàn,
wǒ wǒ wǒ zé luò de yǎn ér chán。
【 wěi shēng 】 yī dàn xiāng sī zì yáo hàn,
wǒ hé nǐ liǎng jiā dàn yóu zì nán dàn,
jiāng yī gè dàn bù qǐ dàn ér què zěn shēng fēn fù ǎn。

曾瑞

  曾瑞(生卒年不详), 元代散曲作家。字瑞卿,自号褐夫。大兴(今北京市大兴区)人。因喜江浙人才风物而移家南方。《录鬼簿》记他“临终之日,诣门吊者以千数”,可知他当时已有盛名。由于志不屈物,不解趋附奉承,所以终身不仕,优游市井,赖江淮一带熟人馈赠为生。善绘画,能作隐语小曲,散曲集有《诗酒馀音》行于当世,今佚。

Processed in 0.171106 Second , 221 querys.