"到如今、余霜鬓" 诗句出自宋代诗人曾觌《金人捧露盘(庚寅岁春奉使过京师感怀作)》
jīn rén pěng lù pán ( gēng yín sùi chūn fèng shǐ guò jīng shī gǎn huái zuò )
jì shén jīng 、 fán huá dì,
jìu yóu zōng。
zhèng yù gōu 、 chūn shǔi róng róng。
píng kāng zhèng mò,
xìu ān jīn lè yuè qīng cōng。
jiě yī gū jǐu zùi xián guǎn,
lǐu lv̀ huā hóng。
dào rú jīn 、 yú shuāng bìn,
jiē qián shì 、 mèng hún zhōng。
dàn hán yān 、 mǎn mù fēi péng。
diāo lán yù qì,
kōng suǒ sān shí lìu lí gōng。
sāi jiā liáng qǐ mù tiān yàn,
jì mò dōng fēng。
曾觌(音di迪)(1109-1180) 字纯甫,汴京(今河南开封)人。绍兴中,为建王内知客。孝宗受禅,以潜邸旧人,授权知阁门事。淳熙初,除开府仪同三司,加少保、醴泉观使。趋奉宫廷,词多应制之作。其词语言婉丽,风格柔媚。代表作为《阮郎归》、《水调歌头》《西江月》《定风波》(长相思》、《采桑子》、《眼儿媚》、《忆秦娥》等,其中以《阮郎归》一词为最著名。