guò yǎn chéng dú gōng sūn dà niáng dì zǐ wǔ jiàn shī yǒu gǎn,dì zǐ yǎn chéng rén yě
yī luò shū shēng kǒu,
hún xiāng bù jì nián。
xū méi yuán bié jià,
fān tuō lǐ niáng chuán。
(1560—1600)荆州府公安人,字伯修。万历十四年会试第一。授编修,官终右庶子。时王世贞、李攀龙主文坛,复古摹拟之风极盛,宗道与弟袁宏道、袁中道力排其说。推崇白居易、苏轼,因名其斋为白苏斋。为文崇尚本色,时称公安体。有《白苏斋类稿》。