"肸蠁疏纲常恢恢" 诗句出自宋代诗人元勋《题白帝庙诗并序》
楚山中到三峡开,长江浩浩从西来。
奫沦巨浸浩万派,淫预杰立高崔嵬。
鲸波回薄山角,征鼙掺叠鸣春雷。
蹴石岩壁势益狠,怒涛骇浪争鸣豗。
舟师绝叫不容瞬,风满孰敢施樯桅。
龙骧蒙冲量万斛,梢濆撇漩如枯荄。
昔闻有神司正直,江潭祠宇留山隈。
羞牢酾斝荐诚奶,幽鉴冀蒙神所哀。
跋柁鼓楫驶东鹜,忽忽已过巫阳台。
巴徼炎瘴昼如雾,汤燖赫日昏风霾。
欻然晴皎射峭壁,翠光冶滟无织埃。
联娟岚光落衣袂,飞云容与风{外风内委}{外风内委}。
祝融之祥古亦有,神之报与良丰哉,嗟余陷阱岂无谓,九死宁知祸有胎。
触机直前靡顾后,壬人资从或嫌猜。
燎原之势既炎烈,垂涎膏血如狼豺。
盻刀阴顾肆舞勇。
肋肩谄笑如诙俳。
违道奸径踖禁橐,尽纲异议为梯媒。
旋踵已为鬼矙室,俄惊白骨到苍苔。
人胜有时天亦定,肸蠁疏纲常恢恢。
险夷百折坚一节,君恩浩荡天昭回。
《题白帝庙诗并序》 拼音标注
tí bái dì miào shī bìng xù
chǔ shān zhōng dào sān xiá kāi,
cháng jiāng hào hào cóng xī lái。
yūn lún jù jìn hào wàn pài,
yín yù jié lì gāo cūi wéi。
jīng bō húi bó shān jiǎo,
zhēng pí xiān dié míng chūn léi。
cù shí yán bì shì yì hěn,
nù tāo hài làng zhēng míng hūi。
zhōu shī jué jiào bù róng shùn,
fēng mǎn shú gǎn shī qiáng wéi。
lóng xiāng méng chōng liàng wàn hú,
shāo fén piē xuán rú kū gāi。
xī wén yǒu shén sī zhèng zhí,
jiāng tán cí yǔ líu shān wēi。
xīu láo xǐ jiǎ jiàn chéng nǎi,
yōu jiàn jì méng shén suǒ āi。
bá duò gǔ jí shǐ dōng mù,
hū hū yǐ guò wū yáng tái。
bā jiào yán zhàng zhòu rú wù,
tāng xún hè rì hūn fēng mái。
xū rán qíng jiǎo shè qiào bì,
cùi guāng yě yàn wú zhī āi。
lián juān lán guāng luò yī mèi,
fēi yún róng yǔ fēng { wài fēng nèi wěi } { wài fēng nèi wěi }。
zhù róng zhī xiáng gǔ yì yǒu,
shén zhī bào yǔ liáng fēng zāi,
jiē yú xiàn jǐng qǐ wú wèi,
jǐu sǐ níng zhī huò yǒu tāi。
hóng jī zhí qián mǐ gù hòu,
rén rén zī cóng huò xián cāi。
liǎo yuán zhī shì jì yán liè,
chúi xián gāo xiě rú láng chái。
xì dāo yīn gù sì wǔ yǒng。
lèi jiān chǎn xiào rú hūi pái。
wéi dào jiān jìng jí jìn tuó,
jǐn gāng yì yì wèi tī méi。
xuán zhǒng yǐ wèi gǔi kàn shì,
é liáng bái gǔ dào cāng tái。
rén shèng yǒu shí tiān yì dìng,
xì xiàng shū gāng cháng hūi hūi。
xiǎn yí bǎi zhé jiān yī jié,
jūn ēn hào dàng tiān zhāo húi 。