"言既无庸默不可" 诗句出自明代诗人袁宏道《显灵宫集诸公,以“城市山林”为韵(四首选—)》
xiǎn líng gōng jí zhū gōng,yǐ “ chéng shì shān lín ” wèi yùn ( sì shǒu xuǎn — )
yě huā zhē yǎn jǐu zhān tì,
sāi ěr chóu tīng xīn zhāo shì ; dǐ bào shù zuò yī kuāng hūi,
zhāo yī diǎn yǔ zāi huā shì。
xīn shī rì rì qiān yú yán,
shī zhōng wú yī yōu mín zì ; páng rén dào wǒ zhēn kùi kùi,
kǒu bù néng dá zhǐ shān cùi。
zì cóng lǎo dù dé shī míng,
yōu jūn ài guó chéng ér xì。
yán jì wú yōng mò bù kě,
ruǎn jiā nà dé bù chén zùi ?
yǎn dǐ nóng nóng yī bēi chūn,
tòng yú luò yáng nián shǎo lèi 。
袁宏道(1568~1610)明代文学家,字中郎,又字无学,号石公,又号六休。汉族,荆州公安(今属湖北公安)人。宏道在文学上反对“文必秦汉,诗必盛唐”的风气,提出“独抒性灵,不拘格套”的性灵说。与其兄袁宗道、弟袁中道并有才名,合称“公安三袁”。