"三登发重瑞" 诗句出自元代诗人袁裒《秋雪联句》
金神缩兑泽,水妃表玄英。
西郊散冰粟,北户垂珠栟。
三登发重瑞,六茎凌孤清。
白藏缟衣舞,颢气霓裳呈。
楚客迷望眼,羌戎候军声。
桂粉灵杵飞,谷精露囊盛。
降霜邹子愤,停日阳侯争。
澄霄鹤失顶,空江鹭摇睛。
菊贞返素朴,木落超空明。
铿锵商籁谐,大小蓝璞成。
荞花剩垄亩,梅蕊光檐楹。
初疑蚊蚋集,渐觉鹅鹳迎。
汉盘结夜瀣,韩堂灭宵檠。
阳和趋报社,严凝俨书正。
掩袂青女辟,沾巾素灵惊。
击鹰眩莽苍,树羽登峥嵘。
长杨散旃屋,五纛增门闳。
絮团柳残叶,盐裹荷留茎。
铅飘孀娥匣,旄落少昊旌。
井梧炫银床,庭樱转珠缨。
万入西帝游,六变坤母宁。
初惊遽然至,忽讶乃尔轻。
单衣亟捣素,黄裳倏飘琼。
陶姬却帐暖,唐皇咽箫横。
昊天有正命,杀气何横行。
沈沈宸居肃,两两台阶平。
朔吹偶先集,泽雷久藏鸣。
硕果理固在,飞葭澹无营。
《秋雪联句》 拼音标注
qīu xuě lián jù
jīn shén suō dùi zé,
shǔi fēi biǎo xuán yīng。
xī jiāo sàn bīng sù,
běi hù chúi zhū bīng。
sān dēng fā zhòng rùi,
lìu jīng líng gū qīng。
bái cáng gǎo yī wǔ,
hào qì ní cháng chéng。
chǔ kè mí wàng yǎn,
qiāng róng hòu jūn shēng。
gùi fěn líng chǔ fēi,
gǔ jīng lù náng shèng。
jiàng shuāng zōu zǐ fèn,
tíng rì yáng hóu zhēng。
chéng xiāo hè shī dǐng,
kōng jiāng lù yáo jīng。
jú zhēn fǎn sù pò,
mù luò chāo kōng míng。
kēng qiāng shāng lài xié,
dà xiǎo lán pú chéng。
qiáo huā shèng lǒng mǔ,
méi rǔi guāng yán yíng。
chū yí wén rùi jí,
jiàn jué é guàn yíng。
hàn pán jié yè xiè,
hán táng miè xiāo qíng。
yáng hé qū bào shè,
yán níng yǎn shū zhèng。
yǎn mèi qīng nv̌ pì,
zhān jīn sù líng liáng。
jí yīng xuàn mǎng cāng,
shù yǔ dēng zhēng róng。
cháng yáng sàn zhān wū,
wǔ dào zēng mén hóng。
xù tuán lǐu cán yè,
yán guǒ hé líu jīng。
qiān piāo shuāng é xiá,
máo luò shǎo hào jīng。
jǐng wú xuàn yín chuáng,
tíng yīng zhuǎn zhū yīng。
wàn rù xī dì yóu,
lìu biàn kūn mǔ níng。
chū liáng jù rán zhì,
hū yà nǎi ěr qīng。
dān yī jí dǎo sù,
huáng cháng shū piāo qióng。
táo jī què zhàng nuǎn,
táng huáng yān xiāo héng。
hào tiān yǒu zhèng mìng,
shā qì hé héng xíng。
shěn shěn chén jū sù,
liǎng liǎng tái jiē píng。
shuò chūi ǒu xiān jí,
zé léi jǐu cáng míng。
shuò guǒ lǐ gù zài,
fēi jiā dàn wú yíng。