"阴寂窟蛟蜃" 诗句出自宋代诗人俞瑊《孙氏池亭》
壁介山水间,幽棲愧尸禄。
眠食行坐处,山光水声足。
嗟我心未厌,出郊搜胜躅。
尝闻隐者居,未为人所目。
素商适丁序,一空老林簏。
飞鞭走崇冈,惟恐到不速。
扪萝出孤险,果得烟霞谷。
神仙何玄怪,刻划乾坤腹。
囊括幽绝景,所谓天下独。
门前白石溪,丁当潄寒玉。
山泉落云头,漫漫泛余绿。
静听宿乌吟,间看浮鸥浴。
万古分池穴,何日此镌筑。
欲探龙颔珠,潭深怯狞毒。
瀑布想匡庐,香山葺茅屋。
松窗风浪摇,石径苔藓覆。
楼藏未见书,园挺耐寒木。
清风谁共延,墙头万个竹。
造化曲尽情,远引空江束。
阴寂窟蛟蜃,雨雹生晴燠。
孙氏何代贤,据此傲此浮俗。
岩留五君诗,尘埋不可读。
殷勤补讹缺,磨写笔屡秃。
开亭追古踪,仙游一朝复。
自惭缚冠冕,暂到不得熟。
何时酬素心,归来免荣辱。
《孙氏池亭》 拼音标注
sūn shì chí tíng
bì jiè shān shǔi jiān,
yōu qī kùi shī lù。
mián shí xíng zuò chù,
shān guāng shǔi shēng zú。
jiē wǒ xīn wèi yàn,
chū jiāo sōu shèng zhú。
cháng wén yǐn zhě jū,
wèi wèi rén suǒ mù。
sù shāng shì dīng xù,
yī kōng lǎo lín lù。
fēi biān zǒu chóng gāng,
wéi kǒng dào bù sù。
mén luó chū gū xiǎn,
guǒ dé yān xiá gǔ。
shén xiān hé xuán guài,
kè huá gān kūn fù。
náng kuò yōu jué jǐng,
suǒ wèi tiān xià dú。
mén qián bái shí xī,
dīng dāng shù hán yù。
shān quán luò yún tóu,
màn màn fàn yú lv̀。
jìng tīng sù wū yín,
jiān kàn fú ōu yù。
wàn gǔ fēn chí xué,
hé rì cǐ juān zhú。
yù tàn lóng hàn zhū,
tán shēn qiè níng dú。
pù bù xiǎng kuāng lú,
xiāng shān qì máo wū。
sōng chuāng fēng làng yáo,
shí jìng tái xiǎn fù。
lóu cáng wèi jiàn shū,
yuán tǐng nài hán mù。
qīng fēng shúi gòng yán,
qiáng tóu wàn gè zhú。
zào huà qū jǐn qíng,
yuǎn yǐn kōng jiāng shù。
yīn jì kū jiāo shèn,
yǔ báo shēng qíng yù。
sūn shì hé dài xián,
jù cǐ ào cǐ fú sú。
yán líu wǔ jūn shī,
chén mái bù kě dú。
yīn qín bǔ é quē,
mó xiě bǐ lv̌ tū。
kāi tíng zhūi gǔ zōng,
xiān yóu yī zhāo fù。
zì cán fú guān miǎn,
zàn dào bù dé shú。
hé shí chóu sù xīn,
gūi lái miǎn róng rǔ 。