“浮云为我停斯须”这段文字出自哪里?

上一句:呜呼五歌兮声乌乌

“浮云为我停斯须”出自清代诗人余怀的诗句: 《效杜甫七歌在长洲县作》

下一句:有友有友在远方

"浮云为我停斯须" 诗句出自清代诗人余怀《效杜甫七歌在长洲县作》

有客有客字船子平生赤脚踏海水
身经战斗少睡眠功名富贵徒为尔
自比稷契何其愚非薄汤武良有以
呜呼一歌兮歌激昂日月惨淡无晶光
我生之初遇神祖四海苍生守环堵
旌旗杳杳三十年金铜仙人泪如雨
皇天剥蚀国运徂况我无家更愁苦
沟壑未填骨髓枯,河山已异安所取?
胡雁翅湿犹高飞,百尺蛟龙堕网罟
呜呼二歌兮歌声寒林木飒飒风漫漫
小人有母生我晚幼多疾病长屯蹇
生不成名老何益蚩尤夜扫兵满眼
吁嗟亡国甲申年二竖沉沉婴圣善
呜呼三歌兮歌思绝鹙鸧昼叫泪成血
有妻有妻珮璚玖十年为我闺中友
两男一女未长成索梨觅栗堂前走
汝病数载事姑嫜伶仃憔悴供箕帚
岂知豺狼入我户使汝惊悸遂不寿
呜呼四歌兮歌转悲饥乌夜夜啼孤儿
我有敝庐东门侧后种梧桐前挂席
数椽风雨门长闭四壁清静苔藓碧
自从戎马生疆场使我苍黄丧家室
我行去此安所之?
渔樵无地鸡犬迫

旧雨今雨花不红新人故人头尽白
呜呼五歌兮声乌乌浮云为我停斯须
有友有友在远方或称少年或老苍
遭乱化作长黄虬碧血潇洒盈八荒
王室风尘此亦得明明落月满屋梁
呜呼六歌兮歌最苦春兰秋菊长终古
有弓救日矢救月帝阍未开晨星没
词客哀时双泪垂饥寒老丑空皮骨
何时东海翻波澜暂向西园采薇蕨
呜呼七歌兮声啾啾吞声忍恨归山丘

xiào dù fǔ qī gē zài cháng zhōu xiàn zuò
yǒu kè yǒu kè zì chuán zǐ,
píng shēng chì jiǎo tà hǎi shǔi。
shēn jīng zhàn dǒu shǎo shùi mián,
gōng míng fù gùi tú wèi ěr。
zì bǐ jì qì hé qí yú,
fēi bó tāng wǔ liáng yǒu yǐ。
wū hū yī gē xī gē jī áng,
rì yuè cǎn dàn wú jīng guāng。
wǒ shēng zhī chū yù shén zǔ,
sì hǎi cāng shēng shǒu huán dǔ。
jīng qí yǎo yǎo sān shí nián,
jīn tóng xiān rén lèi rú yǔ。
huáng tiān bō shí guó yùn cú,
kuàng wǒ wú jiā gèng chóu kǔ。
gōu hè wèi tián gǔ sǔi kū,
hé shān yǐ yì ān suǒ qǔ ?
hú yàn chì shī yóu gāo fēi,
bǎi chǐ jiāo lóng duò wǎng gǔ。
wū hū èr gē xī gē shēng hán,
lín mù sà sà fēng màn màn。
xiǎo rén yǒu mǔ shēng wǒ wǎn,
yòu duō jí bìng cháng tún jiǎn。
shēng bù chéng míng lǎo hé yì,
chī yóu yè sǎo bīng mǎn yǎn。
xū jiē wáng guó jiǎ shēn nián,
èr shù chén chén yīng shèng shàn。
wū hū sān gē xī gē sī jué,
qīu cāng zhòu jiào lèi chéng xiě。
yǒu qī yǒu qī pèi qióng jǐu,
shí nián wèi wǒ gūi zhōng yǒu。
liǎng nán yī nv̌ wèi cháng chéng,
suǒ lí mì lì táng qián zǒu。
rǔ bìng shù zài shì gū zhāng,
líng dīng qiáo cùi gōng jī zhǒu。
qǐ zhī chái láng rù wǒ hù,
shǐ rǔ liáng jì sùi bù shòu。
wū hū sì gē xī gē zhuǎn bēi,
jī wū yè yè tí gū ér。
wǒ yǒu bì lú dōng mén cè,
hòu zhǒng wú tóng qián guà xí。
shù chuán fēng yǔ mén cháng bì,
sì bì qīng jìng tái xiǎn bì。
zì cóng róng mǎ shēng jiāng cháng,
shǐ wǒ cāng huáng sāng jiā shì。
wǒ xíng qù cǐ ān suǒ zhī ?
yú qiáo wú dì jī quǎn pò。
jìu yǔ jīn yǔ huā bù hóng,
xīn rén gù rén tóu jǐn bái。
wū hū wǔ gē xī shēng wū wū,
fú yún wèi wǒ tíng sī xū。
yǒu yǒu yǒu yǒu zài yuǎn fāng,
huò chēng shǎo nián huò lǎo cāng。
zāo luàn huà zuò cháng huáng qíu,
bì xiě xiāo sǎ yíng bā huāng。
wáng shì fēng chén cǐ yì dé,
míng míng luò yuè mǎn wū liáng。
wū hū lìu gē xī gē zùi kǔ,
chūn lán qīu jú cháng zhōng gǔ。
yǒu gōng jìu rì shǐ jìu yuè,
dì hūn wèi kāi chén xīng méi。
cí kè āi shí shuāng lèi chúi,
jī hán lǎo chǒu kōng pí gǔ。
hé shí dōng hǎi fān bō lán,
zàn xiàng xī yuán cǎi wéi jué。
wū hū qī gē xī shēng jīu jīu,
tūn shēng rěn hèn gūi shān qīu 。

余怀

(1616—?)明末清初福建莆田人,字澹心,号无怀,又号曼翁、鬘持老人。居南京。作《板桥杂记》,述秦淮妓女事。诗清而能绮,丽而不靡,有《味外轩稿》、《东山谈苑》。

Processed in 0.103116 Second , 203 querys.