"乐天杨柳可无诗" 诗句出自宋代诗人虞俦《用山门记游韵赋酴醾简林子长不蒙宠和岂不复》
yòng shān mén jì yóu yùn fù tú mí jiǎn lín zǐ cháng bù méng chǒng hé qǐ bù fù
niǎo nuó róu tiáo bù zì chí,
suǒ chuāng shēn chù zùi xiāng yí。
shì jiào yí shǒu zān shuāng bìn,
mò qiǎn xīn chóu shàng liǎng méi。
zǐ jiàn luò shén kōng yǒu fù,
lè tiān yáng lǐu kě wú shī。
wèi jūn huàn qǐ wēn róu mèng,
chūn cǎo chí táng rì zhèng chí 。
虞俦,生卒年月不详,字寿老,宁国(今属安徽)人。南宋政治家,文学家。隆兴初进人太学,中进士。曾任绩溪县令,湖州、平江知府。庆元六年(1200)召入太常少卿,提任兵部侍郎。工诗文,著有《尊白堂集》24卷,清修《四库全书》收录其部分诗文。如其词《满庭芳》:色染莺黄,枝横鹤瘦,玉奴蝉蜕花间。铅华不御,慵态尽欹鬟。