"咚咚衙鼓忽惊觉" 诗句出自宋代诗人虞俦《交韵汉老弟假山》
庭空吏散无公事,一枕清风供午睡。
列仙之陬渺何许,化蝶翩翩可坐致。
梦中意行不识路,神前那有车乘坠。
立壁延缘萝蔓绿,滑径行视莓苔翠。
南游忽到九疑峰,竹痕班班湘娥泪。
箫韶声断苍梧云,石上虚馀千古意。
回镳斜经少昊墟,阆风县圃穷幽邃。
昆仑铜柱高隐天,河流九曲东南被。
高掌远蹠得我惊,二华巨灵留贔屭。
三拓却转问勾芒,首冠连鳌谁所置。
蓬莱浪自弱水隔,挽仰之间兴已寄。
传闻有枣大如瓜,一笑安期方指示。
恶风骤起吹船回,未悟此身在平地。
咚咚衙鼓忽惊觉,起业恰见群儿戏。
叠石亭前作假山,列嶂层峰生诡异。
有如中怒互拏攫,或似画眉相妩媚。
神獒狮子岂其朋,伏虎卧驼非若类。
珠屏九折地不惜,西柱一峰天所弃。
眼中乍见已堪赏,梦里曾游俱可志。
连筒灌水瀑泉飞,薄岸临坻盘石岿。
瓦盘拳石养菖蒲,小有仇池今见二。
乃知仙境只人间,跬步不移千里至。
向来封国在槐枝,我今此梦真相似。
要知万事孰非梦,何物世间能久嗜。
有人夜半欲移舟,读我此诗宁不愧。
《交韵汉老弟假山》 拼音标注
jiāo yùn hàn lǎo dì jiǎ shān
tíng kōng lì sàn wú gōng shì,
yī zhěn qīng fēng gōng wǔ shùi。
liè xiān zhī zōu miǎo hé xǔ,
huà dié piān piān kě zuò zhì。
mèng zhōng yì xíng bù shì lù,
shén qián nà yǒu chē chéng zhùi。
lì bì yán yuán luó màn lv̀,
huá jìng xíng shì méi tái cùi。
nán yóu hū dào jǐu yí fēng,
zhú hén bān bān xiāng é lèi。
xiāo sháo shēng duàn cāng wú yún,
shí shàng xū yú qiān gǔ yì。
húi biāo xié jīng shǎo hào xū,
lǎng fēng xiàn pǔ qióng yōu sùi。
kūn lún tóng zhù gāo yǐn tiān,
hé líu jǐu qū dōng nán bèi。
gāo zhǎng yuǎn zhí dé wǒ liáng,
èr huá jù líng líu bì xì。
sān tuò què zhuǎn wèn gōu máng,
shǒu guān lián áo shúi suǒ zhì。
péng lái làng zì ruò shǔi gé,
wǎn yǎng zhī jiān xīng yǐ jì。
chuán wén yǒu zǎo dà rú guā,
yī xiào ān qī fāng zhǐ shì。
è fēng zòu qǐ chūi chuán húi,
wèi wù cǐ shēn zài píng dì。
dōng dōng yá gǔ hū liáng jué,
qǐ yè qià jiàn qún ér xì。
dié shí tíng qián zuò jiǎ shān,
liè zhàng céng fēng shēng gǔi yì。
yǒu rú zhōng nù hù ná jué,
huò sì huà méi xiāng wǔ mèi。
shén áo shī zǐ qǐ qí péng,
fú hǔ wò tuó fēi ruò lèi。
zhū píng jǐu zhé dì bù xī,
xī zhù yī fēng tiān suǒ qì。
yǎn zhōng zhà jiàn yǐ kān shǎng,
mèng lǐ céng yóu jù kě zhì。
lián tǒng guàn shǔi pù quán fēi,
bó àn lín chí pán shí kūi。
wǎ pán quán shí yǎng chāng pú,
xiǎo yǒu chóu chí jīn jiàn èr。
nǎi zhī xiān jìng zhǐ rén jiān,
kǔi bù bù yí qiān lǐ zhì。
xiàng lái fēng guó zài huái zhī,
wǒ jīn cǐ mèng zhēn xiāng sì。
yào zhī wàn shì shú fēi mèng,
hé wù shì jiān néng jǐu shì。
yǒu rén yè bàn yù yí zhōu,
dú wǒ cǐ shī níng bù kùi 。