“未免惊曲木”这段文字出自哪里?

上一句:人情往伤弓

“未免惊曲木”出自宋代诗人李曾伯的诗句: 《丁亥纪蜀百韵》

下一句:土著避乡井

"未免惊曲木" 诗句出自宋代诗人李曾伯《丁亥纪蜀百韵》

在负在娵觜羲双正东陆
羽书西边来胡骑报南牧
仓茫书火急飘忽风雨速
凭陵我封疆剽掠我孳留
一越摩云险已汙岩岷俗
再度峰贴隘重为武阶毒
胡儿忽令名见谓鞑靼属
或疑女真诈颇讶叠州族
衣毛不知帛饮酪非茹粟
劲弓骨为面健马铁裹足
驾言取金夏其锋不可触
如竹迎刃解犹雪惟汤沃
先声张虚疑我师遽蓄缩
心已执檄迷手为望风束
策昧战为守计乏奇与伏
西和久间断文南暂蹢躅
将得仅小退凯音误陆续兰皋要寸功良将半丧衂
败书丙夜闻前矛石门宿
亟令控三关谨毋费一镞
鱼梁闭仙原武林护午谷
七方对垒持相戒前辙覆
县官塞蹊径战士据林麓
由是关以外民皆弃庐屋
西康至天水患不翅蛇蝮
凤集一炬余地已付麋鹿
河池本无虞百里祸尤酷
群盗沸於鼎流民凑如辐
母悲爱子死夫没嫠妇哭
城市委焚荡道路纷怨讟
於时益昌民十室空五六
牙樯嘉陵来舳舻尾联属
十乘随启行驿书转加促
鼓吹喧后部旌旗蔽前矗
两劳使者车三分元戎纛
重以溃卒徒跳梁满山谷
声言诛不平未知不平孰
人情往伤弓未免惊曲木
土著避乡井游手伺风烛
嗟哉是日也性命龟未卜
事机正譸张天时幸炎燠
晋边死季龙周翰奋方叔
水闻武侯败街亭诛马谡
犹有孟明在焚舟报秦穆
不待斩楼兰闻已事薰粥
缙绅屐欲折意气喜可掬
中有山西人慊若国深辱
问之何所云首疾已频顣
大言往者悔几已溃心腹
尚为来者忧不知护头目
厥今敌虽去乡道渠已熟
三关固天险五都恐日蹙
不见关以外处处空杼柚
朝廷无难时司农积边谷
一朝弃粪土知几十万斛
民力哀何辜边人罪难赎
色虽帷幄喜骨尚原野暴
未旌平凉家方起邹阳狱
几效先轸死不及介推禄
魏师付乳臭汉校起奴仆
平时好糜烂深刑痛敲朴
於时在劳来仍忍逞诛剭
颇闻富窖藏悉已发麦菽
边无一人耕食能几日蓄
田里思反业原堡未修筑
了无金城图酣事铜醍曲
朽索驾虚舟空奁著亡局
纵君不惩艾而我为惭恧
我闻报中朝四境已清肃
一人万人心可欺宁可服
当时屹如山一二臣可录
凡此保蜀功两和李公独
赵公继一出颇慰沔人欲
益昌所毋动饷臣尼其毂
公论虽未泯天幸不可复
安得如绍兴魏公任都督
以口伐可汗我恨匪元璹
徒能效曹刿远谋鄙食肉
言之貌愈切至此泪几簌
客既闻斯言稽首拜且祝
九庙宗社灵百城耄倪福
德泽在天下人心久渗漉
徒惟成败论公等皆碌碌
伯比议莫敖蒍贾知子玉
春秋过责备小事书简牍
子其钳尔舌毋取斧锧戮
汉人悔雁门唐师老鸭绿
有道守四夷初何事穷黩
不战屈人兵正岂待驱逐
吾皇天地心万国囿春育
畴咨元帅功非夕则在夙
出命宣黄麻入相赓绿竹
除书从天来恩礼方隆渥
三公应鼎象相与运坤轴
小夷置蚊蝱壮志寄鸿鹄
分无万户印莞尔一杯醁
熟慰豪杰心有诏不盈轴
尧门万里天意者未亲瞩
君相勤外忧必有宁我蜀

dīng hài jì shǔ bǎi yùn
zài fù zài jū zī,
xī shuāng zhèng dōng lù。
yǔ shū xī biān lái,
hú qí bào nán mù。
cāng máng shū huǒ jí,
piāo hū fēng yǔ sù。
píng líng wǒ fēng jiāng,
piào lvè wǒ zī líu。
yī yuè mó yún xiǎn,
yǐ wū yán mín sú。
zài dù fēng tiē ài,
zhòng wèi wǔ jiē dú。
hú ér hū lìng míng,
jiàn wèi dá dá shǔ。
huò yí nv̌ zhēn zhà,
pǒ yà dié zhōu zú。
yī máo bù zhī bó,
yǐn lào fēi rú sù。
jìng gōng gǔ wèi miàn,
jiàn mǎ tiě guǒ zú。
jià yán qǔ jīn xià,
qí fēng bù kě hóng。
rú zhú yíng rèn jiě,
yóu xuě wéi tāng wò。
xiān shēng zhāng xū yí,
wǒ shī jù xù suō。
xīn yǐ zhí xí mí,
shǒu wèi wàng fēng shù。
cè mèi zhàn wèi shǒu,
jì fá qí yǔ fú。
xī hé jǐu jiān duàn,
wén nán zàn dí zhú。
jiāng dé jǐn xiǎo tùi,
kǎi yīn wù lù xù,
lán gāo yào cùn gōng,
liáng jiāng bàn sāng nìu。
bài shū bǐng yè wén,
qián máo shí mén sù。
jí lìng kòng sān guān,
jǐn wú fèi yī zú。
yú liáng bì xiān yuán,
wǔ lín hù wǔ gǔ。
qī fāng dùi lěi chí,
xiāng jiè qián chè fù。
xiàn guān sāi xī jìng,
zhàn shì jù lín lù。
yóu shì guān yǐ wài,
mín jiē qì lú wū。
xī kāng zhì tiān shǔi,
huàn bù chì shé fù。
fèng jí yī jù yú,
dì yǐ fù mí lù。
hé chí běn wú yú,
bǎi lǐ huò yóu kù。
qún dào fèi yú dǐng,
líu mín còu rú fú。
mǔ bēi ài zǐ sǐ,
fū méi lí fù kū。
chéng shì wěi fén dàng,
dào lù fēn yuàn dú。
yú shí yì chāng mín,
shí shì kōng wǔ lìu。
yá qiáng jiā líng lái,
zhú lǔ wěi lián shǔ。
shí chéng súi qǐ xíng,
yì shū zhuǎn jiā cù。
gǔ chūi xuān hòu bù,
jīng qí bì qián chù。
liǎng láo shǐ zhě chē,
sān fēn yuán róng dào。
zhòng yǐ kùi zú tú,
tiào liáng mǎn shān gǔ。
shēng yán zhū bù píng,
wèi zhī bù píng shú。
rén qíng wǎng shāng gōng,
wèi miǎn liáng qū mù。
tǔ zhù bì xiāng jǐng,
yóu shǒu sì fēng zhú。
jiē zāi shì rì yě,
xìng mìng gūi wèi bǔ。
shì jī zhèng zhōu zhāng,
tiān shí xìng yán yù。
jìn biān sǐ jì lóng,
zhōu hàn fèn fāng shū。
shǔi wén wǔ hóu bài,
jiē tíng zhū mǎ sù。
yóu yǒu mèng míng zài,
fén zhōu bào qín mù。
bù dài zhǎn lóu lán,
wén yǐ shì xūn zhōu。
jìn shēn jī yù zhé,
yì qì xǐ kě jú。
zhōng yǒu shān xī rén,
qiàn ruò guó shēn rǔ。
wèn zhī hé suǒ yún,
shǒu jí yǐ pín qī。
dà yán wǎng zhě hǔi,
jī yǐ kùi xīn fù。
shàng wèi lái zhě yōu,
bù zhī hù tóu mù。
jué jīn dí sūi qù,
xiāng dào qú yǐ shú。
sān guān gù tiān xiǎn,
wǔ dū kǒng rì cù。
bù jiàn guān yǐ wài,
chù chù kōng zhù yòu。
zhāo tíng wú nán shí,
sī nóng jī biān gǔ。
yī zhāo qì fèn tǔ,
zhī jī shí wàn hú。
mín lì āi hé gū,
biān rén zùi nán shú。
sè sūi wéi wò xǐ,
gǔ shàng yuán yě bào。
wèi jīng píng liáng jiā,
fāng qǐ zōu yáng yù。
jī xiào xiān zhěn sǐ,
bù jí jiè tūi lù。
wèi shī fù rǔ chòu,
hàn xiào qǐ nú pū。
píng shí hǎo mí làn,
shēn xíng tòng qiāo pò。
yú shí zài láo lái,
réng rěn chěng zhū wū。
pǒ wén fù jiào cáng,
xī yǐ fā mài shú。
biān wú yī rén gēng,
shí néng jī rì xù。
tián lǐ sī fǎn yè,
yuán bǎo wèi xīu zhú。
le wú jīn chéng tú,
hān shì tóng tí qū。
xǐu suǒ jià xū zhōu,
kōng lián zhù wáng jú。
zòng jūn bù chéng ài,
ér wǒ wèi cán nv̀。
wǒ wén bào zhōng zhāo,
sì jìng yǐ qīng sù。
yī rén wàn rén xīn,
kě qī níng kě fú。
dāng shí yì rú shān,
yī èr chén kě lù。
fán cǐ bǎo shǔ gōng,
liǎng hé lǐ gōng dú。
zhào gōng jì yī chū,
pǒ wèi miǎn rén yù。
yì chāng suǒ wú dòng,
xiǎng chén ní qí gǔ。
gōng lùn sūi wèi mǐn,
tiān xìng bù kě fù。
ān dé rú shào xīng,
wèi gōng rèn dū dū。
yǐ kǒu fá kě hàn,
wǒ hèn fěi yuán shòu。
tú néng xiào cáo gùi,
yuǎn móu bǐ shí ròu。
yán zhī mào yù qiē,
zhì cǐ lèi jī sù。
kè jì wén sī yán,
jī shǒu bài qiě zhù。
jǐu miào zōng shè líng,
bǎi chéng mào ní fú。
dé zé zài tiān xià,
rén xīn jǐu shèn lù。
tú wéi chéng bài lùn,
gōng děng jiē lù lù。
bó bǐ yì mò áo,
wéi jiǎ zhī zǐ yù。
chūn qīu guò zé bèi,
xiǎo shì shū jiǎn dú。
zǐ qí qián ěr shé,
wú qǔ fǔ zhì lù。
hàn rén hǔi yàn mén,
táng shī lǎo yā lv̀。
yǒu dào shǒu sì yí,
chū hé shì qióng dú。
bù zhàn qū rén bīng,
zhèng qǐ dài qū zhú。
wú huáng tiān dì xīn,
wàn guó yòu chūn yù。
chóu zī yuán shuài gōng,
fēi xī zé zài sù。
chū mìng xuān huáng má,
rù xiāng gēng lv̀ zhú。
chú shū cóng tiān lái,
ēn lǐ fāng lóng wò。
sān gōng yìng dǐng xiàng,
xiāng yǔ yùn kūn zhóu。
xiǎo yí zhì wén méng zhuàng zhì jì hóng hú。
fēn wú wàn hù yìn,
guān ěr yī bēi lù。
shú wèi háo jié xīn,
yǒu zhào bù yíng zhóu。
yáo mén wàn lǐ tiān,
yì zhě wèi qīn zhǔ。
jūn xiāng qín wài yōu,
bì yǒu níng wǒ shǔ 。

李曾伯

李曾伯(1198年-1268年),字长孺,号可斋。原籍覃怀(今河南沁阳附近),南渡后寓居嘉兴(今浙江嘉兴)。南宋中晚期名臣、词人,太宰李邦彦之后。其词喜用慷慨悲壮之调,抒发忧时感世之情,自称“愿学稼轩翁(辛弃疾)”《四库提要》称其“才气纵横,颇不入格,要亦戛戛异人,不屑拾慧牙后”。有《可斋杂稿》等传世。

Processed in 0.148871 Second , 221 querys.