"一白无瑕" 诗句出自宋代诗人李曾伯《声声慢(和韵赋江梅)》
《声声慢(和韵赋江梅)》 拼音标注
shēng shēng màn ( hé yùn fù jiāng méi )
xīu jié gū gāo,
líng shuāng ào xuě,
xiāo rán chén wài fēng zī。
yī bái wú xiá,
yù táng máo shè jù yí。
piāo piāo yǔ yī gǎo mèi,
dū bù rǎn 、 fù gùi gāo zhī。
diào gēng shì,
kàn shǔi biān qīng shòu,
yǔ hòu hóng féi。
piān ài chūn gōng shàng qiǎn,
xiàng nán zhī xìn tòu,
dōng gé xiāng fēi。
cùi xìu yóu hán,
bù jìn ruò zhí róu jī。
hún rú gù rén xiè hòu,
liáo xiāng yǔ 、 yī xiào kāi méi。
gūi qù wǎn,
rèn lián lóng 、 shēn bì wèi zhī。
《声声慢(和韵赋江梅)》 作者简介
李曾伯(1198年-1268年),字长孺,号可斋。原籍覃怀(今河南沁阳附近),南渡后寓居嘉兴(今浙江嘉兴)。南宋中晚期名臣、词人,太宰李邦彦之后。其词喜用慷慨悲壮之调,抒发忧时感世之情,自称“愿学稼轩翁(辛弃疾)”《四库提要》称其“才气纵横,颇不入格,要亦戛戛异人,不屑拾慧牙后”。有《可斋杂稿》等传世。