"水阔鸥闲" 诗句出自宋代诗人李曾伯《八声甘州·怅浮生》
《八声甘州·怅浮生》 拼音标注
bā shēng gān zhōu · chàng fú shēng
chàng fú shēng 、 fǔ yǎng jī chéng kōng,
yī rán cǐ jiāng shān。
dùi qīu róng rú huà,
tiān cháng yàn dù,
shǔi kuò ōu xián。
zhūi yóu wèi gān lǎo tài,
píng jǐu jiè hóng yán。
gūi qí xié yáng wài,
lǐu lǎo hé cán。
xìng dùi huáng huā shí jié,
xǐ bīn péng wù yǔ,
fēng huǒ píng ān。
jǐn fēng jīn yī xiào,
míng shàng mǎn rén huán。
yào líu fāng 、 xiāng qī qiān zài,
kěn qū qū 、 tú liàn piàn shí huān。
gū liáo ěr,
zhāo hū chǔ diào,
wèi jiè nán guān 。
《八声甘州·怅浮生》 作者简介
李曾伯(1198年-1268年),字长孺,号可斋。原籍覃怀(今河南沁阳附近),南渡后寓居嘉兴(今浙江嘉兴)。南宋中晚期名臣、词人,太宰李邦彦之后。其词喜用慷慨悲壮之调,抒发忧时感世之情,自称“愿学稼轩翁(辛弃疾)”《四库提要》称其“才气纵横,颇不入格,要亦戛戛异人,不屑拾慧牙后”。有《可斋杂稿》等传世。