"轻盈玉骨冰肌" 诗句出自宋代诗人李曾伯《声声慢(赋红梅)》
《声声慢(赋红梅)》 拼音标注
shēng shēng màn ( fù hóng méi )
hóng xiāo jiǎn jìu,
jiàng là róng chéng,
tiān rán yī zhǒng xiān zī。
zhú wài jiā fēng,
qī liáng jiǎn bó wèi yí。
dōng jūn kǔ lián xiāo shòu,
qiáng jiào yī 、 fù fěn yún zhī。
jiào liàng jǐn,
shèng yāo táo qīng sú,
fán xìng cū féi。
hǎo shì xīn zhuāng yǎ tài,
dùi shū chán dàn dàn,
bó wù fēi fēi。
jiǒng chū hóng chén,
qīng yíng yù gǔ bīng jī。
yóu xián wū rén yán sè,
shúi yún sì 、 guó guó é méi。
xiāng yùn bié,
pà mǎn yuán 、 fēng dié wèi zhī。
《声声慢(赋红梅)》 作者简介
李曾伯(1198年-1268年),字长孺,号可斋。原籍覃怀(今河南沁阳附近),南渡后寓居嘉兴(今浙江嘉兴)。南宋中晚期名臣、词人,太宰李邦彦之后。其词喜用慷慨悲壮之调,抒发忧时感世之情,自称“愿学稼轩翁(辛弃疾)”《四库提要》称其“才气纵横,颇不入格,要亦戛戛异人,不屑拾慧牙后”。有《可斋杂稿》等传世。