"往事已非" 诗句出自清代诗人俞樾《采桑子慢 赠旧时歌者》
《采桑子慢 赠旧时歌者》 拼音标注
cǎi sāng zǐ màn zèng jìu shí gē zhě
xú niáng bàn lǎo,
yún bìn fēng huán qiáo cùi。
shàng píng zhàng chūn fēng xián suǒ,
xiǎo zuò shēng yá。
jiàn shuō dāng nián,
yàn míng chuán bō mǎn sū tái。
dēng chuán hǔ fù,
xiāng chē hè shì,
dì yī jīn chāi。
wǎng shì yǐ fēi,
shèng nián nán zài,
yáo luò kān āi。
wèn hé chù 、 pí pá mén xiàng,
yáng lǐu lóu tái,
wǒ yì piāo líng。
jǐu biān qīng lèi bù shèng kāi。
měi rén chí mù,
yīng xióng lǎo qù,
yī yáng qíng huái。
《采桑子慢 赠旧时歌者》 作者简介
俞樾(1821-1907),字荫甫,自号曲园居士,浙江德清人。清末著名学者、文学家、经学家、古文字学家、书法家。他是现代诗人俞平伯的曾祖父,章太炎、吴昌硕、日本井上陈政皆出其门下。清道光三十年(1850年)进士,曾任翰林院编修。后受咸丰皇帝赏识,放任河南学政,被御史曹登庸劾奏“试题割裂经义”,因而罢官。遂移居苏州,潜心学术达40余载。治学以经学为主,旁及诸子学、史学、训诂学,乃至戏曲、诗词、小说、书法等,可谓博大精深。海内及日本、朝鲜等国向他求学者甚众,尊之为朴学大师。